VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 740

Cô cũng có một điều khác muốn yêu cầu. "Em nghỉ vào các buổi chiều thứ
Tư, phải không?"

"Vâng, mi'lady," Ann Marie trả lời. "Và mỗi sáng thứ bảy nữa."

"Em sẵn lòng gửi thư cho tôi khi em rời khỏi đây chứ? Tôi thực sự cảm kích
sự giúp đỡ của em, Ann Marie."

Người giúp việc trông rất ngạc nhiên trước yêu cầu, nhưng không tranh cãi
với cô chủ của mình. Cô ấy đã đồng ý làm như được yêu cầu và hứa sẽ
không đề cập đến sự giúp đỡ này với bất kỳ ai trong gia đình.

"Cũng xin đừng đề cập đến việc tôi cũng gửi một điện tín nữa nhé." Cô hỏi.

"Có lý do nào đó mà cô không tin tưởng vào nhân viên sao, mi'lady?"

"Không, tất nhiên là không. Tôi chỉ không muốn những lá thư của tôi bị ...
thất lạc. Cha tôi trở nên buồn bã khi tôi nói về gia đình tôi ở Montana. Việc
nhìn thấy những lá thư của tôi trên bàn ngoài sảnh sẽ chỉ làm ông đau khổ
thôi"

"Và cũng làm Cô của cô buồn phiền nữa," Ann Marie thêm vào với một cái
gật đầu. Mary Rose cảm thấy tốt hơn sau khi cô đã hoạch định những kế
hoạch. Lá thư của Adam đã làm cho cô mỉm cười suốt phần còn lại của
ngày.

Những ngày và đêm của cô rơi vào một khuôn mẫu suốt những tháng mùa
đông. Cô luôn bảo đảm rằng cô vẫn ở trong tiền sảnh cho đến khi thư từ
được gửi đến để cô chắc chắn rằng những bức thư của cô đã không tình cờ
sai địa chỉ, và hai lần một tuần cô đã đưa thư cho Ann Marie gửi đi dùm cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.