Trong khi các anh trai của cô đang chuẩn bị cho cuộc dồn đuổi gia súc hàng
năm, người thân của cô chuẩn bị chuyển đến nhà vùng nông thôn của cha cô
trong suốt mùa xuân và những tháng hè. Cô Lillian và thần đồng của bà,
Eleanor, cũng được mời tham gia cùng họ. Mary Rose không biết liệu có thể
không và khi nào Harrison tham gia cùng cô.
Cô càng ngày càng sợ hãi về những gì đang xảy ra với cô. Cô nhớ lại những
gì Harrison đã nói khi họ ở trong hang động gần nhà Corrie. Họ đã nói về
danh dự và tính toàn vẹn vào lúc đó, và cô nhớ chính xác từng lời của
anh. Nếu bạn bắt đầu từ bỏ từng phần của chính mình, cuối cùng bạn sẽ từ
bỏ tất cả. Và một khi bạn đã đánh mất chính mình, không phải là bạn đã
mất tất cả sao?
Những lời ấy ám ảnh cô.
Không thể nào cô có thể duy trì được sự giả vờ của mình mãi mãi. Hai sự
kiện đã khiến thế giới của cô chao nghiêng.
Sự kiện đầu tiên xảy ra một cách tình cờ. Cô đang đi tới lui trong lối vào,
chờ đợi thư được chuyển đến, khi Eleanor vội vã xuống cầu thang. "Tôi có
tin tuyệt vời, Victoria," cô ta kêu lên. "Lady Lillian muốn tôi trở thành trợ lý
của bà. Bà ấy thích tôi, thực sự thích tôi, và nghĩ rằng những kỹ năng tổ
chức của tôi chính xác là những gì bà cần. Bà ấy điều hành một cuộc sống
bận rộn như thế nên cần một ai đó phụ giúp mình trong một thời gian dài.
Bạn có biết bà ấy nói với tôi điều gì nữa không? Bà nói với tôi rằng bà sẽ
giúp tôi tìm được một người chồng. Bà cũng sẽ làm như vậy. Cô Lillian của
bạn có thể làm bất cứ điều gì mà ấy để tâm đến. Bà nói với tôi rằng tôi giống
như một cô con gái đối với bà. Vâng, bà ấy đã nói thế đấy. Điều đó không
thật tuyệt vời sao?"
Mary Rose không ngạc nhiên trước tin ấy. Cô muốn bạn mình được hạnh
phúc. Eleanor đã có một quá khứ khó khăn. Cô ấy chưa bao giờ biết mẹ của