VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 744

mình, và Cô Lillian không có con. Họ là hai người cô đơn có thể giúp đỡ lẫn
nhau.

"Đó thực sự là một tin mừng," cô nói với bạn của cô. "Điều này có nghĩa là
bạn sẽ không bao giờ muốn trở lại... America?" Cô gần như đã hỏi phải
chăng cô ấy đã quyết định không quay về Montana, nhưng nhanh chóng đổi
ý.

"Không có gì ở Mỹ dành cho tôi hết, Victoria."

"Còn Cole thì sao? Bạn không quan tâm đến anh ấy sao?"

Eleanor nắm lấy tay Mary Rose và mỉm cười với cô. "Tôi sẽ không bao giờ
quên anh ấy. Làm sao tôi có thể chứ. Anh ấy đã trao tặng tôi nụ hôn đầu tiên
. Dù vậy anh ấy sẽ không bao giờ kết hôn với tôi, và tôi biết ơn rằng tôi đã
phát hiện ra anh ấy không phải là người dành cho hôn nhân trước khi tôi trao
cho anh ấy trái tim của mình. Bên cạnh đó, chúng tôi thực sự không có điểm
chung nào. Tôi thích hợp với cuộc sống ở đây nhiều hơn, Victoria. Bạn cũng
vậy." Cô ta thêm vào với một cái gật đầu.

Mary Rose bỏ qua nhận xét cuối cùng của cô ta. "Tôi sẽ nhớ bạn."

Eleanor cau mày. "Nhớ tôi ư? Bạn sẽ không đi đâu cả, và chúng ta luôn luôn
là những người bạn thân thiết. Bạn có biết tôi được bạn bè của bạn chấp
nhận bởi vì bạn là ai không? Bạn là Lady Victoria, Tạ ơn Chúa. Sao nào, chỉ
cần nhìn vào bản thân mình trong gương. Bạn đã trở thành con gái của cha
bạn hoàn toàn. Không ai có thể biết bạn đã không lớn lên ở đây. Tôi rất tự
hào về bạn. Cô của bạn cũng tự hào về bạn nữa. Bà ấy yêu bạn bằng cả trái
tim. Bà ấy rất thật lòng đấy. Bây giờ tôi phải vội lên thôi. Có rất nhiều việc
phải làm hôm nay để chuẩn bị cho sự di chuyển của chúng ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.