VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 782

Anh bị choáng ngợp. Cô sẽ từ bỏ thiên đường vì anh và làm như vậy một
cách tự nguyện bởi vì cô yêu anh.

"Không, chúng ta sẽ không trở lại. Chúng ta sẽ sống ở đây. Anh sẽ mua một
ít đất bên cạnh nơi này và xây một ngôi nhà."

Cô lại bắt đầu khóc. Cô cam đoan với anh chúng là những giọt nước mắt vui
sướng, tất nhiên. Và rồi cô lách người ra khỏi anh và khăng khăng rằng cô
không thể nói được một từ mạch lạc nào khác cho đến khi cô đã cởi xong
quần áo của mình.

Anh rất hạnh phúc được chiều ý cô. Anh nghĩ anh đã lập một kỷ lục trong
việc loại bỏ quần áo của mình và của cô mà không xé rách thứ gì cả. Một
trong số họ kéo tấm chăn đắp ra, và sau đó họ ngã xuống giường với nhau.

Anh bao phủ cô hoàn toàn và hôn cô nhẹ nhàng cho đến khi cảm thấy miệng
cô đã mở ra bên dưới miệng anh. Đầu lưỡi anh cọ xát vào của cô và sau đó
trượt dần vào trong. Anh đã quyết định tiến hành chậm rãi và không
nhượng bộ khao khát của chính anh, nhưng cô đã khiến cho điều đó là
không thể. Tay cô vuốt ve anh ở khắp nơi, và khi cô bắt đầu mơn trớn sự
khuấy động của anh, anh đã quên tất cả những ý định tốt đẹp của mình.

Anh xoắn những lọn tóc dài của cô quanh bàn tay anh và chuyển vị trí. Lưỡi
anh vùi sâu vào trong miệng cô. Với một động tác, anh đã thâm nhập vào
trong cô. Nỗi sung sướng khi cảm nhận sự bao bọc của cô siết chặt anh từ
bên trong khiến anh nhắm mắt ngây ngất.

Cô tách hai đầu gối ra để đưa anh vào sâu hơn trong cô và buột ra một tiếng
rên rỉ nho nhỏ khi làn sóng khoái cảm tràn qua cô. Cảm xúc mãnh liệt ấy đã
lấy mất sự kiểm soát của cô. Bây giờ cô không còn quan tâm đến bất kỳ thứ
gì trên đời, ngoại trừ tìm kiếm sự mãn nguyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.