VÌ NHỮNG ĐOÁ HỒNG - Trang 848

Burns nhìn Cole rồi Adam trước khi đồng ý. "Anh có chắc chắn về điều này
không?"

"Tôi chắc chắn."

"Vậy thì được. Bà ấy nói, tôi không nói những đứa con của tôi phải chịu
trách nhiệm về hành vi của họ và tôi sẽ không muốn buộc tội họ. Rose cũng
đã hứa với tôi điều tương tự, và người bạn trung thành của tôi sẽ giữ lời hứa
của cô ấy. Tôi yêu các con trai của tôi. Họ đã làm tôi sợ chỉ khi họ cho phép
sự tức giận kiểm soát họ. Họ không có ý định là làm tổn thương tôi, nhưng
tôi đã từ chối ký vào giấy tờ của họ, và họ cảm thấy họ phải ép buộc tôi. Họ
đã không muốn sự thật, và tôi không thể chịu đựng sự đánh đập thêm nữa vì
tôi là một phụ nữ yếu đuối, giống y như Walter Adderley đã luôn tin, và vì
vậy tôi đã ký vào văn bản. Xin Chúa tha thứ lời nói dối của tôi."

Một sự im lặng rơi xuống đám đông. Thẩm phán Burns trông có vẻ muốn
phát bệnh. Harrison nghĩ mọi người cũng vậy. Dù vậy, anh vẫn không ngừng
lại. Vẫn còn nhiều điều để nói, và anh muốn tất cả được nói ra.

"Bên cạnh bác sĩ, còn có ai khác ở trong bệnh viện không?"

"Có," Mitchell trả lời. "Mama Rose đã ở đó, Livonia đã gọi dì ấy và dì ấy
cũng đã cho phép tôi gọi dì ấy là Mama Rose nữa."

"Bà đã ở đâu, trong phòng của Livonia hay đang chờ bên ngoài bệnh viện?"

"Đang ngồi trên một cái ghế bên cạnh giường. Dì đang nắm tay Livonia và
an ủi bà ấy."

Harrison hít một hơi. Anh ghét những gì anh sắp hỏi. "Và Mama Rose nhìn
như thế nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.