VÌ SAO CÁC QUỐC GIA THẤT BẠI: NGUỒN GỐC CỦA QUYỀN LỰC, THỊNH VƯỢNG VÀ NGHÈO ĐÓI - Trang 55

Phong trào độc lập này do Augustín de Iturbide, vốn là một sĩ quan

trong quân đội Tây Ban Nha, lãnh đạo. Ngày 24/2/1821, ông công bố Kế
hoạch Iguala - tầm nhìn của ông về một đất nước Mexico độc lập. Bản kế
hoạch khắc họa một nền quân chủ lập hiến với hoàng đế Mexico, và hủy bỏ
những điều khoản của Hiến pháp Cádiz mà giới quyền thế Mexico cho là
đe dọa đến vị thế và các đặc quyền của họ. Kế hoạch này nhận được sự ủng
hộ ngay tức thời, và Tây Ban Nha nhanh chóng nhận ra rằng họ không thể
ngăn chặn một điều tất yếu. Nhưng Iturbide không chỉ tổ chức cho Mexico
ly khai. Nhận ra môi trường quyền lực tuyệt đối, ông nhanh chóng chớp lấy
thời cơ quân đội yểm trợ để tuyên bố chính mình là hoàng đế, một vị trí mà
nhà lãnh đạo vĩ đại của nền độc lập Nam Mỹ Simón Bolivar mô tả là “nhờ
ân đức của Chúa và của lưỡi lê”. Iturbide không bị ràng buộc bởi những thể
chế chính trị như đã ràng buộc các tổng thống Hoa Kỳ; ông nhanh chóng
trở thành một kẻ độc tài, và đến tháng 10/1822, ông bãi bỏ quốc hội được
phê chuẩn theo hiến pháp, và thay thế bằng một hội đồng cố vấn do ông
tuyển chọn. Dù vậy, Iturbide không trụ được lâu, kiểu sự kiện này sẽ lặp đi
lặp lại hết lần này đến lần khác ở Mexico thế kỷ 19.

Hiến pháp Hoa Kỳ bấy giờ không tạo ra một nền dân chủ theo các tiêu

chuẩn hiện đại. Việc ai được bỏ phiếu trong các cuộc bầu cử còn phụ thuộc
vào quyết định của mỗi bang. Trong khi các bang miền bắc nhanh chóng
trao quyền bỏ phiếu cho tất cả nam giới da trắng bất kể thu nhập và tài sản
của họ là bao nhiêu, các bang miền nam chỉ làm điều đó một cách từ từ.
Không bang nào trao quyền bỏ phiếu cho phụ nữ hay nô lệ, và khi quy định
hạn chế về tài sản và của cải được bãi bỏ đối với nam giới da trắng, thì quy
định về quyền bỏ phiếu theo sắc tộc, công khai tước quyền bầu cử của
người da đen, được ban hành. Lẽ dĩ nhiên, chế độ nô lệ được xem là hợp
hiến khi Hiến pháp Hoa Kỳ được soạn thảo ở Philadelphia, và cuộc đàm
phán nhớp nhúa nhất liên quan đến việc phân chia số ghế trong hạ viện
giữa các bang. Số ghế này được phân bổ trên cơ sở dân số của các bang,
nhưng các đại biểu quốc hội của các bang miền nam lúc bấy giờ yêu cầu
phải tính cả nô lệ. Các đại biểu miền bắc bác bỏ. Họ đạt được thỏa hiệp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.