VÌ SAO ÔNG ACKROYD CHẾT - Trang 48

- Trùng với nhau như in. Không còn nghi ngờ gì nữa - Raglan đắc ý nhấn
mạnh.
Poirot quay lại, tiến tới giữa phòng và quan sát bốn phía.
- Bác sỹ này, ông có chú ý tới tình trạng ngọn lửa lúc ông tới, sau khi biết là
ông Ackroyd chết không?
- Tôi, tôi không chú ý. Tôi không trả lời ông được.
- Đối với mỗi người, sự nhận xét của người đó… - Poirot mỉm cười và lẩm
bẩm.
Ông ta dừng lại và bấm chuông. Khi Parker vào, Poirot hỏi anh ta về ngọn
lửa:
- Thưa ông, về ngọn lửa à? Phải rồi, lúc đó nó còn đang cháy âm ỉ.
- Này, anh Parker. Anh hãy quan sát xung quanh anh đi. Vị trí của mọi vật
trong phòng như trước đây phải không?
Parker nhìn quanh.
- Rèm cửa sổ được che kín chứ không mở ra như thế này và đèn điện được
bật lên.
- Không có gì khác nữa à?
- Thưa ông, có chứ. Cái ghế ở ngoài một chút nữa.
- Anh hãy chỉ cho tôi xem nào.
Parker đẩy chiếc ghế ra ngoài một chút:
- Trước hết, nó ở vị trí giữa cửa ra vào và cửa sổ. Tiếp theo, Parker quay
chiếc ghế lại, mặt chiếc ghế quay ra phía cửa ra vào.
- Kỳ lạ thật! - Poirot thốt lên - Anh đã sắp xếp lại vị trí của chiếc ghế phải
không?
- Thưa ông, không ạ. Chiếc ghế này vẫn như thế từ lúc tôi tới đây với mấy
ông cảnh sát.
- Ông có chuyển vị trí chiếc ghế đi chỗ khác không, bác sỹ?
- Không - Tôi lắc đầu - Có lẽ Blunt hoặc Raymond - Tôi hỏi thêm - Không
có gì quan trọng cả chứ?
- À, chuyện này không có gì quan trọng cả đâu - Poirot trả lời rồi lẩm bẩm
một mình - Bởi vì đây là một điều rất quan trọng.
- Xin lỗi các ông nhé - Đại tá Melrose nói với chúng tôi rồi đi ra khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.