điều tôi sắp phải kể cho Caroline nghe bây giờ, xung quanh cái chết của bà
Ferrars, có thể là những điều mà toàn thị trấn này đã được biết cách đây
một giờ đồng hồ rồi. Song, bà chị tôi lại luôn luôn muốn biết những cái gì
mà những người khác không biết cơ, đó đâu phải là lỗi của tôi.
Chồng bà Ferrars bị chết cách đây đã được hơn một năm. Mỗi khi nói về
cái chết của ông Ferrars, Caroline vẫn hay khẳng định rằng: Ông Ferrars
chết là do bị bà vợ đầu độc. Caroline khẳng định như vậy không dựa trên
một chứng cứ hoặc lý lẽ nào và thường xuyên cãi lại khi tôi nói rằng ông
Ferrars chết vì bệnh dạ dày quá nặng, thêm vào đó, ông ta còn có thói quen
uống rượu mạnh nhiều một cách kinh khủng. Đây là một bằng chứng đúng
đắn vì hậu quả của nó đối với bệnh này của ông Ferrars cũng giống như kết
quả của một vụ đầu độc. Nhưng Caroline không bao giờ dựa trên cơ sở này
để đánh giá lại về bà Ferrars cả, mà vẫn buộc tội bà ấy là một kẻ giết người.
- Cậu chỉ cần quan sát kỹ là hiểu ngay bà ta là một người như thế nào -
Caroline vẫn thường nói với tôi như vậy.
Tôi vẫn do dự đứng ngoài phòng khách không muốn vào và đang suy nghĩ
về tất cả những điều đó thì giọng nói gắt gỏng của bà chị tôi lại vọng ra:
- Cậu đang làm gì ngoài ấy thế hả, James? Sao không vào đây mà ăn sáng
đi?
- Em vào ngay bây giờ, chị yêu quí ạ - tôi trả lời - Em đang treo áo choàng,
chị làm gì mà nóng tính thế.
- Trong khoảng thời gian ấy, cậu có thể treo được hơn một tá áo choàng rồi
đấy.
Caroline nói đúng, tôi đã có thể làm được điều đó.
Tôi lặng lẽ đi vào phòng ăn và ngồi xuống chỗ.
- Người ta gọi cậu sớm quá nhỉ, - Caroline bắt đầu dò hỏi.
- Đúng thế. Đó là vì chuyện bà Ferrars.
- Tôi biết rồi - Caroline đáp lại.
- Làm sao chị có thể biết nhanh thế?
- Cô Ana kể cho tôi.
Ana là người giúp việc của chúng tôi, một cô gái đẹp, song mắc bệnh nói