VI THẦN - Trang 144

gọi là quốc sắc thiên hương khuynh quốc khuynh thành… Hơn nửa trang
giấy đều miêu tả gì mà “Tuyệt đại hữu giai nhân”, “Nhất cố khuynh nhân
thành”. Đến cuối thư, không mặn không nhạt mà nhắc một câu: “Tiểu Tề
đại nhân được điều đến Giang Nam rồi. Ngay sau lúc ngươi xuất kinh.
Minh Húc ngươi không biết?”

Sao mà ta biết được? Tay siết lại, móng tay bấu thành hai lỗ lớn trên

giấy, Thôi Minh Húc cay đắng. Giờ thì tốt rồi, sáu sọt táo giòn lớn, một trái
cũng không đến tay Tề Gia, tất cả đều tiện nghi cho cái đám xem trò hề.

Bên Ninh Hoài Cảnh còn không thấy xấu hổ nhắc ở cuối thư: “Táo

giòn ngon thật đó, Minh Húc, còn nữa không?”

Còn muốn ăn, bộ không sợ ăn nhiều tới mục lưỡi à!

Người đàn ông tráng kiện dâng quạt cho hắn hôm trên đồng họ Kim,

trong nhà đứng hàng thứ ba, nên có tên là Kim Tam Thủy. Tên rất quê mùa.
Cầu điều gì đặt tên nấy, vậy thì sẽ có ngày tâm nguyện thành sự thật. Thôn
dân tin vào điều đó. Chuyện này cũng do Kim Tam Thủy nói cho Thôi
Minh Húc.

Thôi Minh Húc vừa đến Cức Châu, suốt ngày bôn ba tứ xứ muốn mau

chóng quen thuộc sự vụ bản địa. Gặp anh ta tại con đường cạnh bờ ruộng,
hắn chậm rãi bắt chuyện cùng Kim Tam Thủy. Hán tử thôn quê tính tình
ngay thẳng, trọng nghĩa khí, Thôi Minh Húc nhìn bát rượu quê rót òng ọc,
vừa uống vừa trò chuyện. Nguồn gốc bản địa, vùng này đã cho ra đời nhân
vật lớn nào, có tập tục truyền thuyết gì… Ngược lại còn đầy đủ hơn cả đám
phụ tá trong nha môn.

Thôi Minh Húc vừa nghe vừa nhíu mày: “Nơi này chưa từng giàu có?”

Sao toàn nghe thấy mấy chuyện như nạn đói thiên tai?

“Hiện tại không phải tốt hơn trước đây sao?” – Kim Tam Thủy bưng

bát rượu uống cạn, rượu chảy khỏi mép bát trượt theo cần cổ ngăm đen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.