VÌ THƯƠNG... - Trang 11

02

BÌNH NGUYỄN

BIẾT ĐÂU NGUỒN CỘI?

K

hi những cơn mưa miền Nam kéo dài hơn ba ngày, bạn thường mơ được

trở về nhà lúc mười lăm tuổi. Không hiểu vì sao nhưng bạn cứ muốn trở về
khoảng thời gian đó, cái không gian yên bình hay cảm giác nhỏ dại cứ lẩn
quẩn khiến bạn không thôi thương nhớ. Hơn hai mươi năm trôi qua, mà ký
ức vẫn còn y nguyên, tựa như bạn chưa từng rời khỏi làng, chưa từng sống
mười năm lưu lạc vậy. Mà có gì để nhớ?

Bạn nhớ mình đã ngồi nhổ tóc sâu cho ba giữa cánh đồng bàng bạc

nước mùa lụt năm ấy. Nước lớn dần theo những cơn mưa dai dẳng không
dứt từ nhiều ngày qua. Bạn hỏi ba nước ở đâu về nhiều vậy, ba nói nước từ
nguồn. Nguồn là ở đâu? Ba nói xa lắm, con không biết đâu. Nhưng bạn biết
chứ, vì bạn đã từng được nghe kể.

Đó là những năm đầu 1980, quãng thời gian cơ cực mà nhắc lại, má

bạn chỉ buông tiếng thở dài, còn ba trầm ngâm không nói. Năm đó má sinh
chị Tư rồi đưa chị đi bệnh viện biền biệt mấy tháng trời. Chị Tư chết đi
sống lại theo đúng nghĩa đen, đến độ sau này mỗi lần chị Tư dẫn bạn đi
chơi trong xóm, ai gặp cũng bảo chị là “cái con đất chê” – đất chê nên mới
không chết. Má đi nuôi bệnh nên không có thời gian làm công cho hợp tác
xã, không làm công nghĩa là không có lúa, nghĩa là sẽ đói ăn – đơn giản
vậy thôi.

Ngày má bồng chị Tư về, nhìn quanh chỉ thấy vài bao lúa dựng ở xó

nhà là má biết một mùa đói giáp hạt dai dẳng sắp đến. Những đêm nằm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.