VÌ THƯƠNG... - Trang 32

Những tháng ngày vui chơi của cha con tôi kết thúc khi tôi quyết định

đi du học. Hôm ấy mưa nhiều. Cha tiễn tôi ra sân bay, gương mặt vẫn đăm
chiêu như mọi lần. Chỉ có điều lần này ông suy tư thật, không hồ hởi như
thường ngày. Cuộc chia tay cũng diễn ra lặng thầm, cha chỉ chúc tôi lên
đường may mắn, giữ sức khỏe, và không quên “đi sớm về sớm nhé con
trai”. Tôi hứa tặng ông một cây đàn mới ngày trở về. Cha tôi cười, bảo
“huynh đệ hứa là không được quên đâu đấy”.

Tôi không quên, chưa bao giờ quên lời hứa đó. Chỉ là cuộc sống ở

nước ngoài cuốn tôi vào vòng xoáy của chuyện học hành, công việc. Thời
gian hạn hẹp khiến tôi cũng ít khi liên lạc với gia đình. Nghe nói thi thoảng
nhớ nghề, cha lại mang đàn ra hàng hiên ngồi hát mấy bản nhạc buồn, dù
em gái hay mẹ tôi cũng ít khi làm khán giả. Tôi mỗi khi buồn, nhất là vào
những dịp Tết không về, cũng trong vô thức lên mạng nghe ca sĩ hát lại
những bài nhạc ấy, rồi hôm sau lại cuốn mình theo nhịp sống trời Âu. Thời
gian cứ trôi. Những ngày mệt nhoài trở về căn phòng trọ, tôi tự nhủ với
mình rằng sẽ phải về nhà, để thực hiện lời hứa năm nào cho trọn vẹn.

Tôi nghĩ mình may mắn. Ba năm sau đó, tôi về Sài Gòn lần đầu tiên,

không quên mang theo một cây đàn mới. Cha vẫn ở đấy. Ngày trở lại vùng
ngoại ô, đồng cỏ may vẫn ở đấy. Mấy mùa mưa rồi nắng, hoa cỏ may cũng
đã tàn úa ít nhiều. Từng thân cỏ lấp lánh màu vàng trong nắng chiều, nhưng
vẫn đứng ở đấy, vươn mình nguyên vẹn dáng vẻ thuở mới ra hoa. “Là
huynh đệ, không bao giờ bỏ rơi nhau”, tôi nghĩ thầm, rồi quay lại nhìn cha,
thấy ông vẫn đang ngồi yên sau lưng tôi trên chiếc xe Cánh Én nhỏ. Cỏ
may như kỷ niệm của hai cha con, dẫu phải trải qua bao chặng đường thời
gian hay khoảng cách không gian cũng chẳng chút gì phai nhạt.

Tôi thả lưng mình lên cỏ, lấy tay làm gối, nhìn thành phố xa xăm đang

dần tối trong ráng chiều đỏ hoe. Cha tháo đàn ra khỏi vỏ, so lại dây, đi một
khúc dạo thật mềm rồi bắt đầu cất tiếng. Cỏ may đứng yên, chẳng còn lắc
lư theo cơn gió hồng hoang, cứ thế mang tuổi thơ ùa về. Bụi bay nhòe mắt.
Thế giới lặng thinh để tôi lại được nghe một bài hát cũ nhưng chưa bao giờ
quên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.