VÌ THƯƠNG... - Trang 66

13

LÊ ĐỖ QUỲNH HƯƠNG

BẦU BẠN CÙNG NHAU

T

hật ra, với nhiều gia đình Việt, mọi thứ dường như được mặc nhiên nhìn

nhận theo một vòng khép kín hai chiều: Bổn phận làm cha mẹ thì sẽ chăm
sóc nuôi dạy con cái, và bổn phận của con cái là phải chăm sóc hiếu kính
cha mẹ. Dĩ nhiên, cả hai chiều quan tâm này đều được chảy cùng tình
thương yêu của hai phía dành cho nhau. Tuy nhiên, do cái “bổn phận” mà
chúng ta được học được dạy từ bé lớn quá, nên cái cảm giác nuôi dạy –
chăm sóc từ chiều cha mẹ đến con cái khi các con còn nhỏ, và cảm giác
hiếu kính – chăm sóc chiều ngược lại lúc cha mẹ đã già áp đảo lên tất cả.
Một người làm cha mẹ tốt được coi là phải làm tốt nhiệm vụ “chăm sóc,
dạy bảo” và một người con tốt là người làm tốt nhiệm vụ “hiếu kính, chăm
sóc” cha mẹ già.

Và vì thế, dẫu thương vẫn tràn đầy trong mỗi cử chỉ, hành động săn

sóc lẫn nhau, các bậc cha mẹ hay con cái người Việt mình hầu như chưa
mấy ai nhìn ra một tầng quan hệ đầy “vi diệu” giữa hai phía: là bạn của
nhau!

Chứ còn sao nữa. Ngày xưa người ta có nhu cầu sinh con cái là để có

người “nối dõi tông đường”. Giờ đây, rất nhiều đôi vợ chồng lại thèm có
con để “hủ hỉ cho vui cửa vui nhà”. Đứa nhỏ có thể mang đến nhiều nhọc
và cực, nhưng niềm vui to lớn mà con mang lại thật không có gì sánh bằng.
Con đã là “bầu bạn” của mẹ, của cha ngay từ khi con mới được hoài thai,
còn là một hạt máu nhỏ xíu nằm trong bụng mẹ, mỗi ngày lớn dần lớn
dần… Con đã là bạn của mẹ, của cha từ ngày còn quẫy cái gót chân nhỏ xíu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.