VÌ THƯƠNG... - Trang 68

cảm giác ấm áp đến lạ kỳ. Như thể vẫn luôn luôn có những gốc cây thật to
cho mình dựa dẫm vào, những câu chuyện mỗi ngày đi làm về được kể
cùng cha mẹ và được cha mẹ đưa ra những lời khuyên…, với mình sao mà
nó đáng quý đến vậy.

Và bằng cách ấy, đó nào đâu còn vỏn vẹn trong khái niệm “hiếu kính”.

Bằng việc bỏ thời gian ra gần gũi, yêu thương và chia sẻ vui buồn cùng cha
mẹ, chính ta cũng đã sạc được biết bao nhiêu năng lượng yêu thương, nhận
được biết bao nhiêu lời khuyên quý giá, và quan trọng hơn, là sự chia sẻ khi
rơi vào những “chỗ trũng” của tâm lý, của cuộc đời. Đôi khi, với những
đường đời dốc đứng nhiều đá tảng làm ta nản lòng, những chỗ cho ta chia
sẻ, những người cho ta lời động viên vô điều kiện, như cha mẹ già của ta ở
nhà, đã trở thành những liều thuốc chống trầm cảm tuyệt diệu nhất.

Nhiều người hay hỏi, làm sao mình giữ được sự cân bằng khi cuộc

sống mình đang có lúc nào cũng dường như… luôn dao động lên xuống
qua lại chẳng theo một trật tự nào cả? Mình cười, đó là nhờ nhiều thứ, trong
đó có một thứ rất quan trọng, là cảm giác có rất nhiều bạn bè thân thiết để
chia sẻ buồn vui hay đau khổ. Hay cái là những “bạn bè” này lại chẳng phải
ai ở ngoài, mà chính là các thành viên trong gia đình lớn và gia đình nhỏ
của mình: là các chị em, là anh xã, là con trai… Và trong đó, đặc biệt có
các bạn thân kiêm “chính trị viên” của mình – là cha mình và mẹ mình đó.

Năm nay là một năm chứng kiến bước ngoặt lớn trong cuộc đời: Mình

đã chính chức quyết định dừng công việc toàn phần tại Đài truyền hình
thành phố Hồ Chí Minh để theo đuổi những hướng đi hoàn toàn mới: Du
lịch truyền cảm hứng – trị liệu tinh thần. Một bên là đam mê cháy bỏng của
giai đoạn hiện tại, một bên là tình nghĩa keo sơn gắn bó lâu năm…, những
ngày đắn đo – cân nhắc để đi đến quyết định, mình cần cha mẹ mỗi ngày
như những người bạn tri kỷ, vừa như những “tư vấn viên”, “hỗ trợ viên”
đầy quý giá của mình. Một con người bốn mươi bốn tuổi, vẫn cảm thấy có
nhu cầu dựa dẫm vào cha mẹ để tự tin hơn mà bước đi những bước chập
chững khai phá con đường mới.

Những ngày rong ruổi miệt mài trên các chuyến khảo sát xa gần, về

đến sân nhà, việc đầu tiên là mình nhìn ngước lên ban công lầu ba, nơi một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.