VICHIA MALEEV Ở NHÀ VÀ Ở TRƯỜNG - Trang 23

– Siskin này, cậu là một thủ thành giỏi đấy, – Iura Kasatkin nói. – Giá

mà cậu đứng giữ khung thành cho nghiêm chỉnh thì chắc là đội mình phải
bách chiến bách thắng.

– Tớ chẳng thể nào đứng yên được đâu, – Siskin bảo – Tớ thích bóng

rổ hơn, vì khi chơi bóng rổ thì tất cả các cầu thủ đều được chạy khắp sân,
không ai phải làm thủ môn cả, hơn thế ai cũng được chơi bóng bằng tay.
Theo tớ chúng mình lập đội bóng rổ đi. Siskin bắt đầu kể cho cả bọn nghe
luật chơi bóng rổ, và, theo lời cậu nói, trò chơi này vui không kém gì bóng
đá.

– Phải nói với thầy giáo dậy thể dục, các cậu ạ, – Iura nói. – Có lẽ thầy

sẽ giúp chúng ta lắp đặt các thứ cần thiết cho một sân bóng rổ.

Mãi tận khi về đến bùng binh, chỗ rẽ vào phố nhà chúng tôi ở, Siskin

đột ngột dừng lại và kêu:

– Ối cha mẹ ơi! Tớ quên mất áo khoác ngoài ở sân bóng rồi!

Nó quay lại và cắm đầu cắm cổ chạy. Thật là một con người kỳ cục.

Lúc nào cũng vậy, nhất định phải có một cái gì đó xẩy ra với nó. Thế gian
vẫn có những người như thế chứ lại!

o O o

Gần chín giờ tối tôi mới về đến nhà. Mẹ tôi bắt đầu mắng mỏ về tội

mải chơi, về nhà quá muộn, nhưng tôi nói đã muộn lắm đâu, mẹ cảm thấy
muộn là vì bây giờ là mùa thu rồi, mà mùa thu thì trời chóng tối hơn mùa
hè, cho nên ai cũng cảm thấy là đã muộn rồi, vì mùa hè ngày dài hơn nhiều,
vào giờ đó ai cũng có cảm giác là còn sớm, vì trời hãy còn sáng...

Mẹ bảo, lúc nào tôi cũng lý do lý trấu, và bắt tôi phải đi học bài. Tất

nhiên là tôi ngồi vào bàn học ngay, tức là ngồi xuống bàn, nhưng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.