VICHIA MALEEV Ở NHÀ VÀ Ở TRƯỜNG - Trang 35

ngay cùng phố với nhà tôi, trong một cái nhà gỗ hai tầng không xa nhà tôi
mấy. Nhà trên phố tôi đa số là những ngôi nhà lớn cao bốn hoặc năm tầng,
giống như nhà tôi ở. Tôi đã tự hỏi không biết bao lâu nay, không hiểu ai
sống trong cái nhà gỗ nhỏ ấy. Thì hóa ra là gia đình Siskin.

Tôi thì không muốn rẽ vào chơi nhà nó, vì đã muộn rồi, nhưng nó nói:

– Cậu hiểu không, nếu về một mình thì thế nào tớ cũng bị mắng vì về

nhà muộn quá, nhưng nếu có cậu cùng đi thì tớ sẽ không bị mắng

– Nhưng tớ cũng sẽ bị mắng vì về muộn mà, – tôi nói.

– Không sao. Nếu cậu muốn thì đầu tiên là hai đứa về nhà tớ, rồi hai

đứa lại cùng về nhà cậu. Như thế thì cả cậu lẫn tớ chẳng ai bị mắng cả.

– Thế thì được, – tôi đồng ý.

Chúng tôi vào phòng đằng trước, theo cái cầu thang gỗ cọt kẹt có tay

vịn nham nhở đi lên tầng hai, rồi Siskin gõ vào cánh cửa bọc nilông màu
đen, có những sợi gì màu vàng vàng thò ra ở những lỗ rách nhỏ.

- Thế là thế nào hả, Kostia! Con mất mặt ở đâu muộn thế mới về nhà?

– mẹ nó hỏi khi mở cửa cho chúng tôi.

– Mẹ ơi mẹ hãy làm quen, đây là Maleev, bạn cùng học lớp con. Con

với bạn ấy ngồi cùng một bàn đấy mẹ ạ.

– Cháu vào nhà đi, vào nhà đi, – mẹ nó nói, giọng đã dịu đi đôi chút.

Chúng tôi vào nhà.

– Ối cha mẹ ơi! Các con nghịch ở đâu mà bẩn thế? Thử nhìn lại mình

xem!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.