VIỆC MÁU - Trang 217

17

James Noone thuật lại câu chuyện như thể McCaleb và Winston đang

ngồi cùng trong xe với anh, nếu không phải là trong đầu anh.

“Tôi bật đèn xi nhan lên rồi rẽ vào. Kìa hắn kìa! Đạp phanh! Hắn

đang sắp sửa - suýt nữa là va vào tôi rồi, thằng chó đẻ! Lẽ ra tôi đã...”

Noone nhấc tay trái lên, nắm lại thành quả đấm mà ngón giữa chọc

lên trên, một cử chỉ tục tĩu nhắm vào người lái chiếc xe vừa mới ào ào
phóng sượt qua anh. Trong khi anh làm vậy, McCaleb nhìn kỹ vào mặt anh,
nhận thấy chuyển động nhanh của mắt sau cặp mí nhắm kín. Đó là một
trong những chỉ báo ông luôn tìm kiếm, dấu hiệu cho thấy chủ thể đang
đắm sâu trong cơn thôi miên.

“Hắn biến rồi còn tôi thì đang tấp xe vào. Tôi thấy, tôi thấy người đó.

Có một người nằm giữa đất dưới ánh đèn. Cạnh máy rút tiền. Anh ta nằm
thẳng cẳng - tôi ra khỏi xe lại gần xem… có máu. Anh ta bị bắn - có người
bắn anh ta. Ôi ôi, tôi phải tìm ai đó - tôi liền quay về xe tìm điện thoại. Tôi
có thể gọi nhờ người đến cứu. Anh ta bị bắn. Có máu trên... đâu đâu cũng
máu.”

“OK, James, được rồi,” McCaleb nói, lần đầu tiên ngắt lời anh. “Thế

là tốt rồi. Giờ tôi muốn anh cầm lấy cái điều khiển đặc biệt và tua lại hình
trên tivi cho đến chỗ anh lần đầu tiên thấy chiếc xe phóng ra khỏi bãi đỗ của
ngân hàng. Anh làm thế nhé?”

“Được.”

“Rồi, anh đến đó chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.