VIỆC MÁU - Trang 215

hiện diện cận kề của một người khác.

“Các nút thang máy cho thấy anh đang ở số mười mà anh thì phải đi

xuống vì phòng anh ở số một. Anh nhấn nút, James ạ, và thang máy bắt đầu
đi xuống. Cứ mỗi tầng lướt qua, anh lại càng thấy thư thái dễ chịu hơn.”

McCaleb nhấc tay lên giữ song song với mặt đất, trước mặt Noone

chừng ba mươi phân. Rồi ông bắt đầu nâng tay lên, kéo lùi tay lại rồi lại
nâng lên. Ông biết rằng sự nhiễu loạn mà động tác này gây ra cho ánh sáng
đập vào mí mắt Noone sẽ khiến anh ta càng có cảm giác rõ rệt là mình đang
đi xuống.

“Anh đang đi xuống, James ạ. Càng lúc càng sâu. Tầng thứ chín rồi...

giờ là tầng tám, rồi bảy... Anh đang xuống càng lúc càng sâu, càng lúc càng
thư giãn... Tầng sáu vừa qua rồi... giờ là tầng năm... bốn... ba... hai... rồi thì
một... Giờ thì cửa mở và anh bước vào căn phòng đặc biệt của anh. Anh đến
đó rồi, James ạ, và bình an tuyệt đối.”

McCaleb trở lại ghế. Đoạn ông bảo Noone bước vào phòng của mình,

rằng cái ghế tiện nghi nhất trên thế giới đang chờ anh ở đó. Ông bảo anh
ngồi xuống và rồi tan chảy vào cái ghế. Ông bảo anh hãy hình dung tới một
lát bơ tan chảy trên một cái chảo chiên ở nhiệt độ rất thấp.

“Không kêu xèo xèo, chỉ là tan ra chậm, thật chậm. Đó là anh đấy,

James. Anh đang tan vào cái ghế của anh.”

Ông chờ một lát rồi bảo Noone về cái tivi đang ở ngay trước mặt anh.

“Anh có chiếc điều khiển từ xa trong tay. Và đây là một cái tivi đặc biệt với
một chiếc điều khiển đặc biệt. Anh có thể xem bất cứ cái gì anh muốn trên
tivi này. Anh có thể tua hình trở lại, tua về trước, phóng to hay thu nhỏ. Anh
muốn làm gì với nó là làm được hết. Giờ bật lên đi, James. Và cái mà chúng
ta sẽ xem trên tivi đặc biệt đó ngay bây giờ là những gì anh đã thấy vào
đêm hai mươi hai tháng Giêng khi anh đến ngân hàng ở Lancaster để rút ít
tiền.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.