VIỆC MÁU - Trang 226

“Chị chắc không?”

Chị lắc đầu lần nữa. McCaleb lại chuyển sự chú ý về Noone mặc dù

ông không ngăn được ý nghĩ đây là một canh bạc mất nhiều mà chưa thu lại
được gì.

“James này, trong vài hôm nữa tôi muốn anh suy nghĩ về những gì

anh đã thấy vào đêm hai mươi hai tháng Giêng và nếu có gì mới nảy ra
trong đầu, nếu anh nhớ lại bất kỳ chi tiết nào khác thì hãy gọi cho Thám tử
Winston, thế nhé?”

“Được.”

“Tốt. Giờ tôi sẽ đếm ngược từ năm và trong khi tôi làm vậy, anh sẽ

cảm thấy cơ thể mình sung sức trở lại và anh sẽ càng lúc càng trở nên tỉnh
thức, cho đến khi tôi nói ‘Một’ thì anh hoàn toàn tỉnh thức. Anh sẽ có một
mức năng lượng rất cao và cảm thấy như anh vừa ngủ tám tiếng đồng hồ.
Anh sẽ tỉnh như sáo suốt đường đến Las Vegas nhưng khi anh đi ngủ đêm
nay, anh sẽ ngủ ngon lành không trằn trọc gì cả. Thế được chứ?”

“Được.”

McCaleb đưa anh ta ra khỏi thôi miên, và rồi Noone nhìn Winston với

ánh mắt dò hỏi.

“Mừng anh trở lại,” McCaleb hỏi. “Anh cảm thấy thế nào?”

“Chắc là rất ổn. Kết quả tôi làm thế nào?”

“Anh làm tốt. Anh có nhớ chúng ta đã nói về gì không?”

“Có, chắc là có.”

“Tốt. Anh nên vậy. Nhớ rằng nếu anh lại chợt nhớ ra bất cứ điều gì,

hãy gọi cho Thám tử Winston.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.