VIỆC MÁU - Trang 280

thấy chỉ là ông muốn ở cùng nàng. Và đó là điều khiến cho hai đường song
song của các ý nghĩ bứt rứt không yên nơi ông gặp nhau ở một điểm giao:
cảm thấy có lỗi vì đã dẹp cuộc điều tra sang một bên, và cảm thấy có lỗi vì
đem lòng khao khát một người đàn bà đã đến để nhờ ông giúp đỡ.

Khi giặt giũ và lau chùi đại khái xong, ông đi bộ lên khu trung tâm

vũng neo thuyền. Ở hàng thực phẩm ông mua các thứ chuẩn bị cho bữa tối.
Ở hiệu bán mồi câu ông mua một xô mồi sống, chọn tôm và mực, cùng một
bộ cần và ống dây câu nhỏ mà ông định sẽ tặng luôn cho Raymond. Về lại
thuyền, ông gắn cần câu mới mua vào một trong mấy cái giá mắc cần nơi
mép thuyền, còn mồi trong xô thì ông trút vào khoang cá trên thuyền. Đoạn
ông cất các món vừa mua ở cửa hàng vào bếp.

Ông đã xong mọi thứ và con thuyền cũng đã sẵn sàng lúc mười giờ.

Chẳng thấy bóng dáng xe của Graciela trong bãi đỗ xe, nên ông quyết định
sang bên Buddy Lockridge hỏi xem liệu sáng thứ Hai tới anh ta có rảnh
không. Trước tiên ông đến chỗ cổng vào kiểm tra xem nó đã mở chưa để
Graciela và chú bé có thể vào trong vũng được, sau đó ông lại chỗ thuyền
của Lockridge.

Theo đúng tập tục của vũng neo thuyền, McCaleb không bước lên

chiếc Xuống Đáy Hai Lần, mà chỉ gọi tên Lockridge rồi đứng đợi trên bến.
Cửa hầm chính của thuyền đang mở nên ông biết Lockridge đã dậy rồi,
đang quanh quẩn đâu đây thôi. Sau nửa phút, cái đầu bù xù của Buddy, sau
đó là khuôn mặt đầy nếp nhăn của anh ta thò lên qua cửa hầm. McCaleb
đoán rằng gần như suốt đêm anh ta toàn nốc rượu.

“Chào, Terry.”

“Chào. Ổn chứ?”

“Lúc nào chả ổn. Có gì vậy, đi đâu à?”

“Không, hôm nay thì không. Nhưng sáng thứ Hai này tôi cần anh

sớm. Anh đưa tôi đến Trung tâm Sao được không? Chắc ta phải đi từ bảy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.