VIỆC MÁU - Trang 338

Đột nhiên ông nghĩ gì đó và rồi một cơn sốc điện nhỏ lướt qua người

ông.

“Đừng quên bánh cannoli đấy,” ông nhắc lại.

Ông đi nhanh đến chỗ cái túi da, lục lọi cùng khắp cho đến khi tìm

thấy cuốn băng video quay vụ bắn James Cordell. Ông lại chỗ tivi, nhét
cuốn băng vào rồi cho chiếu. Sau khi nắm được mình đang ở đoạn nào của
cuốn băng, ông tua nhanh về sau cho đến khoảnh khắc xảy ra vụ nổ súng rồi
lại nhấn Play. Mắt ông dán vào miệng kẻ đeo mặt nạ và trong khi gã đó bắt
đầu nói trên cuốn băng câm, McCaleb nói to lên cùng với hắn.

“Đừng quên bánh cannoli đấy.”

Ông tua băng về trước rồi lại làm vậy nữa, lại nói thế nữa. Lời ông

nói ra khớp với môi của hung thủ. Ông tin chắc là khớp. Ông cảm thấy nỗi
phấn khích và adrenalin sôi trào lên trong ông lúc này. Đó là một cảm giác
chỉ xuất hiện khi ta có xung năng, khi ta đang bứt phá chính mình. Khi ta
đang tiến gần tới sự thật bị ẩn giấu.

Ông lấy cuốn băng quay vụ giết Gloria Torres ra, đút vào đầu video

rồi lại lặp lại quy trình. Một lần nữa những từ đó lại khớp với môi của hung
thủ. Không nghi ngờ gì nữa.

“Đừng quên bánh cannoli đấy,” ông nói to một lần nữa.

Ông đi lại chỗ tủ gần bàn vẽ hải đồ, lấy điện thoại ra. Ông vẫn còn

chưa nghe lại các tin nhắn đã tích lại suốt kỳ nghỉ cuối tuần qua, nhưng lúc
này ông đang quá kích động chẳng còn tâm trí đâu để làm vậy. Ông bấm số
gọi Jaye Winston.

“Anh biến đi đâu vậy, có khi nào anh chịu kiểm tra máy chưa hả?” chị

hỏi. “Tôi cày cục gọi anh suốt cả cuối tuần rồi lại suốt cả ngày đặng mà giải
thích. Không phải tôi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.