VIỆC MÁU - Trang 340

“Anh ta bảo vụ Kenyon đang ở thời điểm - trích nguyên văn - nhạy

cảm và rằng anh ta muốn đám lính trơn bọn tôi chỉ được phép biết những gì
cần biết mà thôi.”

“Và Hitchens đồng ý thế?”

“Anh ta gió chiều nào xuôi chiều nấy.”

“Thế có ai dọn bánh cannoli lên chưa?”

“Gì cơ?”

McCaleb dành năm phút sau đó để giải thích mối liên hệ về chuyện

bánh cannoli, đọc cho chị bản ghi lại đoạn băng nghe lén trong nhà Kenyon
và kết luận của báo cáo giải mã. Winston bảo tất cả những chuyện đó
Gilbert Spencer chẳng hề nhắc tới trong cuộc họp hồi sáng. McCaleb biết
anh sẽ không nhắc. McCaleb từng là người ở Cục. Ông biết cái kiểu Cục
vẫn làm xưa nay. Hễ có cơ hội là người ta sẽ cho đám cảnh sát địa phương
ra rìa và bảo từ phút này trở đi Cục sẽ lo mọi thứ.

“Vậy là mối liên hệ bánh cannoli khiến ta thấy rõ đó chẳng phải là

một khẩu súng vứt đi rồi thằng cha của chúng ta tình cờ nhặt được,”
McCaleb nói. “Trong cả ba vụ đều chỉ một hung thủ mà thôi. Kenyon, rồi
Cordell, rồi thì Torres. Người ở Cục nhà chị có biết điều đó hay không khi
đến họp, tôi không biết. Nhưng nếu chị sao cho họ hồ sơ cái vụ án cùng với
mấy cuốn băng thì giờ họ biết, vấn đề là, làm thế nào ráp ba vụ giết người
đó lại với nhau được.”

Winston im lặng một thoáng trước khi cuối cùng để lộ nỗi bối rối.

“Trời ạ, tôi không... thôi nào, có khi chẳng liên hệ gì với nhau hết.

Xem đó, nếu đó là một kẻ giết thuê như bên Cục nói thì cũng có khi là ba
vụ thuê riêng rẽ. Anh hiểu không? Có thể chẳng có mối liên hệ nào hết
ngoại trừ chuyện cùng một kẻ sát nhân đó giết ba người theo ba vụ làm ăn
khác nhau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.