VIỆC MÁU - Trang 347

“Được rồi. Tụi này đi đây.”

Cả hai trèo lại lên bến thuyền. Trong khi tiến về phía cầu tàu, Nevins

ngoái lại nói: “Hẹn gặp sau nhé, Người Thiếc.”

McCaleb nhìn theo cho đến khi họ đi qua cổng.

“Chuyện gì thế hả?” Lockridge hỏi với sang.

McCaleb xua tay trong khi vẫn quan sát hai tay đặc vụ.

“Mấy thằng bạn cũ đến thăm thôi mà.”

Lúc này đã gần 8 giờ tối ở miền Đông. McCaleb gọi điện về nhà

Carruthers. Bạn ông nói anh ta vừa bị sếp nạo cho mẻ ra trò.

“Tớ bảo họ, tớ nói, ‘Ấy, có thông tin gì tớ chuyển hết cho Lewin rồi.

Vâng, quả là tớ có hơi vội gửi bưu kiện đi theo yêu cầu của cựu đặc vụ
McCaleb, nhưng tớ không cung cấp bản sao báo cáo đó hay bất cứ báo cáo
nào khác cho ông ta hết.’ Này, họ không tin tớ thì họ cứ đi mà bới. Tớ là gã
đường đường chính chính. Họ muốn tớ đi chỗ khác chơi thì tớ đi. Đã thế thì
mỗi lần họ bắt tớ đến kiểm chứng một trong các vụ của tớ là họ phải trả tiền
tớ. Mà tớ thì có ối vụ, nói thế cậu hiểu đấy.”

Anh ta nói như thể cho cả một người thứ ba đang nghe lén. Mà với

FBI thì ta chẳng bao giờ chắc được liệu một kẻ như thế có hay không có.
McCaleb hiểu ý.

“Ở đây cũng thế thôi. Họ tới, cố cư xử như thể tớ đang có mấy bản

báo cáo mà kỳ thực tớ không có, tớ mới bảo họ cút khỏi thuyền tớ tức
khắc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.