VIỆC MÁU - Trang 491

nó đã bị lỏng ra ở bên trong. Cả những cái tên trên các thẻ hồ sơ đó ông
cũng đều biết cả. Biết từng tên một.

“Chính là mày,” ông thì thầm.

Và ông nhìn thấy trong tâm trí những quả táo đổ thông thốc xuống

sàn rồi mỗi quả lăn một ngả.

Ông đóng sập ngăn kéo lại, tiếng đóng sầm ầm ĩ dội lại từ sàn bê tông

và mấy bức tường thép, khiến ông giật nẩy mình như một phát súng. Ông
nhìn ra màn đêm qua cánh cửa mở mà nghe ngóng. Ông chẳng nghe thấy gì,
cả tiếng nhạc cũng không còn nghe nữa. Chỉ im lặng.

Mắt ông chuyển sang màn hình vi tính và ông nhìn các con số đang

lười nhác di chuyển tới lui trên màn hình. Ông biết cái máy vi tính vốn
được bật là có lý do. Chẳng phải vì Noone sẽ quay trở lại; McCaleb biết hắn
đã đi từ lâu rồi. Không, cái máy vẫn được bật là để cho ông. Người ta đã
chờ McCaleb đến chỗ này. Giờ thì ông biết, biết trong tâm khảm rằng
Noone đã dàn dựng từng bước một.

McCaleb gõ nhẹ lên thanh space bar và màn hình chờ biến mất. Thay

vào đó là một hộp thoại yêu cầu gõ mật khẩu. McCaleb không do dự. Ông
có cảm giác như mình đang chơi đàn piano. Ông gõ vào các con số theo
một thứ tự mà ông thuộc nằm lòng.

903472568

Ông nhấn phím Enter và màn hình đi vào hoạt động. Sau một chốc

mật khẩu được chấp nhận và màn hình nhoáng cái chuyển sang khung giao
diện quản lý chương trình, một màn hình trắng có mấy biểu tượng khác
nhau rải từ bên này sang bên nọ. McCaleb xem xét nhanh các biểu tượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.