VIỆC MÁU - Trang 525

Thái Bình Dương. Hắn nói hắn thích đi xuống chỗ này, và bởi McCaleb
biết, chẳng có bờ biển nào ở California về phía Nam Los Angeles mà lại xa
như hắn tả hoặc trên đó có mấy con ngựa, nên hiển nhiên nơi đó chỉ có thể
là Mexico. Và bởi Crimmins nói hắn lái xe tới đó cho nên gần như có thể
loại trừ khả năng ấy là Cabo hay những điểm khác xa hơn về phía Nam dọc
theo bán đảo Baja. Phải mất hai ngày để đi khảo sát suốt vùng bờ biển còn
lại. McCaleb dừng chân ở bất cứ làng nào và bất cứ lúc nào nhìn thấy có lối
rẽ ngang từ xa lộ dẫn ra bờ biển.

Crimmins nói đúng. Chỗ này quả thật đẹp và yên bình. Cát mịn như

đường và hàng triệu năm sóng đập đã đào một vết lõm sâu vào mặt đá, tạo
thành mỏm đá nhô ra chẳng giống gì hơn một làn sóng bằng đá cuộn lên và
sắp sửa đập vào vỡ tan trên bờ biển.

McCaleb cũng là người duy nhất trên bờ biển dù nhìn từ hướng nào.

Hôm nay ngày thường nên ông đoán rằng từ giờ tới cuối tuần dải cát này
chủ yếu là vắng bóng người. Chính vì vậy Crimmins mới ưa nó.

Trên bờ biển có ba con ngựa. Chúng đi loanh quanh một cái máng ăn

trống rỗng trong khi chờ khách. Chẳng cần buộc chúng làm gì. Bãi biển
hoàn toàn bị nước và đá vây bọc bốn bề. Lối duy nhất để ra khỏi đó là lối
mòn dốc dẫn ngược lên chuồng ngựa.

McCaleb đội mũ chơi bóng chày và đeo kính râm để tránh cái nắng

gay gắt giữa trưa. Ông vẫn đang còn mặc quần dài và áo gió. Nhưng, bị vẻ
đẹp của chốn này mê hoặc, ông nán lại trên bờ biển hồi lâu sau khi đã xác
định rằng Daniel Crimmins chẳng thấy tăm hơi đâu cả. Sau một lát, một cậu
thiếu niên mặc quần ngắn, áo phông cộc tay đi dọc theo lối mòn xuống bãi
biển và lại gần.

“Ông có muốn cưỡi ngựa không ạ?”

“Không, gracias

[2]

.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.