VIÊN NGỌC CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 148

- Ông có thể tin vào khả năng đó. Tôi cần phải có lời khai của ông.

Sau đó ta sẽ xem xét. Mai ông sẽ tới nha phủ, xong xuôi ông có thể lên
đường.

- Tôi xin hết sức cảm tạ, thưa Đại nhân!

Rồi ông ta lắc đầu buồn nản, nói thêm:

- Tôi đã luôn coi ông Biện và ông Dương là những người buôn bán

đứng đắn, vậy mà... Nhưng việc này sẽ giúp tôi chọn lọc những người đối
tác cẩn thận hơn. Tôi vô cùng cảm tạ Đại nhân đã cho tôi dự cuộc họp này,
rất bổ ích cho tôi. Nhưng vì sao Đại nhân đã biết hai ông đó là thủ phạm?

- Đúng như thế! - Địch công trả lời để ông ta rút lui.

- Thật lạ kỳ! Tôi đã có ý nghĩ là Đại nhân đã nghi ngờ tôi. Đối với tôi,

những thương gia kém cỏi như tôi, thật không hiểu được trí óc linh lợi của
các quan chức cao cấp!

- Ông có thể ra về được rồi! - Địch công gay gắt nói. - Chuyển lời

chúc của tôi tới ông Tôn chóng bình phục.

- Xin cảm ơn Đại nhân! Ông ta sẽ cảm động về sự quan tâm của Đại

nhân. Nhưng tôi e là ông ta sẽ lại lên cơn, tôi đã biết rõ các triệu chứng.
Sau bữa ăn trưa, ông ta lại nôn oẹ và ông ta than phiền muốn là...

- Lão Hồng hãy tiễn khách!

Ông Khuông bèn cúi chào rất thấp và đi theo lão Hồng.

- Một con người khó chịu! - Địch công lẩm bẩm và rút chiếc tay bằng

gỗ ra khỏi tay áo, cấn thận tháo con rùa được dính vào cánh tay gỗ ở phần
lưng. Con vật nhỏ bé nằm im, đầu chân thụt vào trong mai.

Lão Hồng trở lại. Đen gần bàn trà, thấy ấm trà còn nóng, rót đầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.