VIÊN NGỌC CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 27

Người đàn bà đến ngồi trên một phiến đá phẳng bên bờ sông. Địch

công ngồi trước mặt bà ta. Bỏ chiếc mạng che mặt, đôi mắt to sáng long
lanh của bà ta nhìn Địch công. Đó là một phụ nữ khoảng hai mươi lăm tuổi
rất đẹp: khuôn mặt trái xoan, không son phấn, miệng nhỏ và cặp môi hồng
đỏ. Sau một lúc quan sát Địch công, bà ta nói tiếp:

- Tôi tin ông là một người chân thật, không có ý đồ xấu. Việc tôi nhờ

ông cũng giản đơn thôi! Tôi nhận lời gặp một người tại một ngôi nhà bỏ
hoang để bàn về một việc mua bán. Ngôi nhà ấy ở gần Rừng Cây thuốc. Đi
bộ tới đó mất khoảng nửa tiếng. Nhưng khi hẹn, tôi lại quên mất là hôm
nay có hội đua thuyền rồng, nên ngại tới đó một mình trong lúc có đủ loại
người xấu xa loanh quanh ở đây. Vì vậy tôi muốn ông đi cùng để ngăn chặn
bọn chúng. Chỉ cần ông đưa tôi đến cổng nhà đó là xong việc - Bà rút từ tay
áo ra một thoi bạc đưa Địch công - Tôi sẵn sàng gửi ông tiền công.

Địch công thầm nghĩ là cần phải biết việc mua bán ấy. Ông đứng dậy,

lạnh lùng nói:

- Tôi đâu thích kiếm tiền một cách dễ dàng. Tôi là một võ sư nổi tiếng

nên tôi từ chối làm đồng loã cho một vụ mua bán mờ ám!

Người đàn bà bực bội nói:

- Sao ông lại nói với tôi như vậy? Đây là việc mua bán hoàn toàn trong

sáng. Ông hãy tin lời tôi.

- Nếu bà muốn tôi giúp thì bà hãy nói rõ hơn cho tôi biết.

- Ông hãy ngồi xuống. Thời gian thì gấp, nhưng tôi cũng nói để ông

rõ. Sự lo ngại của ông chứng tỏ nhận định của tôi: ông là một người tốt và
chín chắn, là đúng. Ông hãy nghe đây: tôi được giao nhiệm vụ tối nay ngã
giá về một vật có giá trị rất lớn. Hai bên đã đồng ý về giá cả, và việc này
phải được giữ bí mật tuyệt đối. Nhiều người khác cũng muốn mua vật đó,
và chủ nhân của vật đó cũng không muốn người khác biết. Ông ta đang chờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.