VIÊN NGỌC CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 28

tôi ở ngôi nhà bỏ hoang từ nhiều năm nay - một nơi chắc chắn, để trao đổi
số tiền khá lớn.

Địch công nhìn vào tay áo phồng căng của người đàn bà, và hỏi:

- Bà làm ra vẻ để tôi tin là một phụ nữ đi một mình mà dám mang theo

một số tiền lớn à?

Bà ta không nói gì, chỉ rút từ tay áo ra một gói vuông đưa cho Địch

công. Sau khi quan sát thấy không có ai ở gần, Địch công cởi dây gói lụa
và sửng sốt thấy mười thoi vàng trong đó. Đưa trả lại gói vàng, Địch công
hỏi:

- Bà là ai?

- Ông đã thấy là tôi hoàn toàn tin tưởng ông - Giọng người phụ nữ

bình thản, bà cho gói vàng vào tay áo - Và tôi mong ông sẽ giúp tôi - đưa
thoi bạc cho Địch công - Ta thoả thuận như thế nhé!

Địch công gật đầu và nhận tiền. Qua câu chuyện với người thợ cạo,

ông hiểu là ở đây không thế tìm ra một dấu vết nào về cái chết của Đồng
Mai. Mọi người trong bữa chén đó đều có thể cho thuốc độc vào rượu của
anh ta. Ngày mai, qua việc tìm hiểu ở những nơi Đồng lui tới, may ra có thế
biết được động cơ của vụ mưu sát. Trong lúc chờ đợi thì cứ làm theo yêu
cầu của người phụ nữ lạ mặt, để có thế khám phá ra một vụ việc khác. Hai
người đi về phía chợ, Địch công nói:

- Tốt nhất là tôi phải mua một chiếc đèn bão.

Người đàn bà sốt ruột nói:

- Tôi thuộc mọi ngõ ngách toà nhà đó như thuộc lòng bàn tay tôi rồi.

- Tôi thì không. Và lúc về thì tôi phải đi một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.