VIÊN NGỌC CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 88

- Và cả những khó khăn về tiền nong?

Ông Dương liếc nhanh nhìn Địch công:

- Tôi hy vọng là ông ta không có chuyện đó, vì ông ta có rất nhiều

tiền. Chắc chắn là không có khó khăn đó: ông ta điều khiến buôn bán khôn
ngoan, có đông khách hàng và tất cả người khá giả ở đây đều đến khám
bệnh ở cửa hàng ông ta. Chính ông ta đã chăm sóc, chữa chạy cho bà cả
của ông Khấu.

Địch công ra hiệu đã biết chuyện đó, ông uống cạn chén trà, và nhẹ

nhàng đặt chiếc chén bằng sứ quý màu vỏ trứng, xuống bàn. Ông vuốt bộ
râu đen dài một hồi lâu, rồi nói:

- Chúng ta đang trò chuyện, nên ta muốn hỏi ý kiến ông một vấn đề

khác hoàn toàn. Câu chuyện về Viên ngọc của Hoàng đế bị đánh cắp cách
đây khoảng một trăm năm, ai cũng biết. Vậy ông có giả định gì về điều bí
mật có thế gọi là cổ xưa ấy?

- Mọi việc truy tìm đều tiến hành tỉ mỉ, thưa Đại nhân, nên tôi tin vào

điều duy nhất là Hoàng hậu đã giấu viên ngọc đó trong người. Vì bà ta
muốn có cớ để đày đoạ đến chết những người đẹp mà bà ta sợ họ sẽ trở
thành địch thủ của bà ta, trong trái tim Hoàng thượng. Khi đạt được mục
đích, bà ta vứt viên ngọc xuống một chiếc giếng nào đó, thưa đại nhân! Biết
bao nhiêu cuộc thảm sát đã xảy ra trong cung cấm, sau những cánh cửa mạ
vàng: nơi ở của các cung tần, mỹ nữ. Hơn nữa, tại sao lại đi ăn cắp một vật
mà không thể bao giờ bán được?

- Chúng ta cứ giả định là viên ngọc đã bị đánh cắp, ông Dương ạ. Thế

thì có cách nào có thế kiếm được tiền từ viên ngọc đó?

- Trên đất của Thiên tử thì không có cách gì. Nhưng, nếu tên ăn cắp có

liên hệ mật thiết với một lái buôn Á Rập hoặc Ba Tư ở Quảng Đông, thì
hắn có thế bán cho họ, tất nhiên với giá rất rẻ, và kẻ mua sẽ phải chuyển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.