VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 106

không có ai làm khó nó đâu."

"Cháu muốn tới thăm cô ấy, không biết có được không?"

"Đương nhiên là được, cứ bảo... Cứ bảo cháu là vị hôn phu của nó, người
của phòng tuần bộ sẽ không làm khó cháu đâu."

Ha...

Không biết từ đâu truyền tới một âm thanh kỳ lạ, giống như là tiếng cười, có
điều rất nhanh đã biến mất.

Thẩm Ngọc Thư đánh mắt lên nóc nhà một cái rồi nói: "Vậy Trần tiên sinh
có điều gì muốn truyền đạt hay dặn dò thì hãy viết vào một tờ giấy, như vậy
tiểu thư cũng sẽ tin lời cháu hơn."

"Chuyện này..."

Trần Thế Nguyên còn chưa kịp phản ứng thì bên ngoài đã vang lên tiếng ồn
ào, lát sau có người vội vàng chạy vào. Đó là một thanh niên tuổi trạc 25,
26, trên mình là bộ Âu phục thẳng thớm tóc vuốt đầy keo loang loáng dưới
ánh mặt trời đôi giày đang đi dưới chân cũng sáng bóng.

Khuôn mặt anh ta tạm coi là cân đối, có điều không biết vì trang phục hay vì
cử chỉ mà cả người cứ phảng phất vẻ đàn bà ẽo ợt.

Không biết anh ta xịt loại nước hoa gì, lúc bước vào mùi nước hoa nồng nặc
xộc thẳng vào mũi Thẩm Ngọc Thư khiến hắn chau mày. Đột nhiên cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.