VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 133

Lạc Tiêu Dao sững sờ.

Thẩm Ngọc Thư hỏi quá nghiêm túc, nghiêm túc đến mức cậu không biết
phải trả lời sao cho phải.

Đến Tô Duy cũng không hiểu rốt cuộc Thẩm Ngọc Thư là loại gian xảo hay
là ngây thơ nữa, để không làm mất thời gian, cậu nói: "Xem ra không được
rồi, chi bằng tôi đổi cách khác nhé, có nghi vấn gì thì cậu hỏi, cậu ta đáp."

Điều này có khác gì với việc xem thẳng lời khai đâu?

Không chờ Lạc Tiêu Dao mở miệng phản đối, Thẩm Ngọc Thư đã đồng ý ý
kiến của Tô Duy, bắt đầu hỏi: "Trần Nhã Vân nói rằng sau khi uống nước thì
bắt đầu buồn ngủ. Nước quả thật không có vấn đề sao?"

Hai người này căn bản không thèm nghe cậu nói gì à?

Lạc Tiêu Dao cảm thấy đầu đau rần rần, nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định
lựa chọn cách có lợi cho mình: ngoan ngoãn trả lời đầy đủ, cố gắng tiễn hai
vị thần này đi nhanh nhất có thể.

"Không có, những khả năng mà anh nói bọn em đều nghĩ đến, nhưng nước
trong bình hoàn toàn không có vấn đề."

"Những thứ đắt tiền mà họ mang trên người có bị trộm mất không?"

"Không, có điều cũng chẳng có thứ gì thực sự đáng giá, Phó Sơn là tay thư
sinh nghèo, trên người chỉ có mấy bộ quần áo, trong ví cũng chẳng có bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.