VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 225

"Ha, quan tâm tôi vậy sao?"

"Là tôi quan tâm tới ví tiền của cậu. Nếu lại bị ốm rồi phải uống thuốc, tôi
sợ cậu không có đủ tiền để trả."

"Thế nên tôi mới muốn nhanh chóng kiếm tiền, đừng quên một nửa của năm
nghìn đồng bạc Âu đủ để tôi sống thoải mái rất lâu."

Hai người vừa đi vừa nói, nửa đường gọi được xe kéo, lúc đến được tới nơi
thì trời đã tối, hiệu thuốc Trần gia bên kia cũng đã đóng cửa, xung quanh
chẳng có bóng dáng một ai, nhìn thật tiêu điều.

Dẫn Thẩm Ngọc Thư vào trong vẫn là người quản gia già lần trước, ông ta
không nhận ra Tô Duy, cho rằng cậu là bạn của Thẩm Ngọc Thư.

"Thẩm thiếu gia cậu tới thật đúng lúc, lão gia đang muốn tìm cậu đấy."

"Tìm tôi?"

"Cậu và điều tra viên họ Lạc ở phòng tuần bộ là bà con đúng không? Lão gia
muốn hỏi liệu có thể nhờ cậu nói giúp được không? Cậu xem, phòng tuần bộ
bắt hết người này đến người kia của nhà chúng tôi, nhất định bảo rằng đó là
hung thủ, lão gia nhà chúng tôi sắp tức chết được rồi."

Bọn họ đi theo quản gia vào phòng khách, còn chưa bước vào đã nghe bên
trong vang lên tiếng đồ vật bị ném. Trần Thế Nguyên ném cả chén trà xuống
đất, Tiền Hách cũng ở đó, có điều hôm nay bọn họ đổi vị trí, là Trần Thế
Nguyên tức giận, còn Tiền Hách ở bên khuyên nhủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.