VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 287

Tô Duy lại nói tiếp: "Trần lão gia đem chiếc khăn tay có thể miễn phí lấy
thuốc ở bất kỳ chi nhánh nào của hiệu thuốc Trần gia này tặng cho cậu, phát
hiện lọ thuốc hít của cậu bị mất, ông ta lại đưa lọ thuốc của chính mình cho
cậu. Vừa rồi lúc vào đây tôi đã hỏi quản gia, cậu không hút thuốc, không hút
thuốc mà cả ngày lại cầm cái lọ thuốc hít giá trị ngút trời này chạy khắp nơi,
cậu nhiều tiền đến nỗi không có chỗ tiêu sao? Hay là trong tiềm thức muốn
chứng minh với người ngoài về quan hệ cha con của các người?"

Trần Thiệp không nói gì, nhưng vẻ mặt cậu ta đã chứng minh tất cả những gì
Tô Duy nói là đúng.

Cả thư phòng yên tĩnh hồi lâu, một lúc lâu sau, Trần Thế Nguyên mới nói
với Thẩm Ngọc Thư: "Khi lần đầu tiên nhìn thấy cậu, ta đã biết ngay rằng
cậu là một viên ngọc quý, đáng tiếc Nhã Vân không có mắt, nhất định đòi từ
hôn. Sự thật chứng minh rằng ta đã đúng, chỉ là ta đã xem thường cậu, cũng
xem thường bạn cậu."

Ông ta nói vậy là gián tiếp thừa nhận suy luận của Thẩm Ngọc Thư, trong
lòng Tô Duy thở phào một cái: Cũng may là Trần Thế Nguyên không giống
kẻ ngu dốt nào đó, sự thật đã bày ngay trước mặt vẫn còn luôn miệng đòi
chứng cứ. Nếu vậy thì cậu không thể không nhờ phòng tuần bộ giúp đỡ thu
thập tư liệu về Trần Thiệp.

Trần Thế Nguyên nói xong, đưa mắt ra hiệu cho Trần Thiệp, cậu ta ra ngoài
trong chốc lát, khi trở về trong tay cầm một tờ chi phiếu, Tô Duy liếc mắt
một cái, chi phiếu cũng giống như tờ mà họ đã nhận lúc trước, trên đó có
viết "năm nghìn".

Trần Thế Nguyên nói: "Chuyện ra thế này, ta cũng không cần phải giấu giếm
nữa. Xuất xứ của Viên Nguyệt Quan Âm đúng như các cậu vừa nói, là tổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.