VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 293

Ở giữa hai người đặt một cái khay nhỏ, trên đó là một bầu rượu và hai cái
chén nhỏ.

Nhấm một ngụm chén rượu Thẩm Ngọc Thư rót cho mình, Lạc Chính thở
dài: "Cái thằng Tiêu Dao là chú không trông cậy gì được rồi, trên mông nó
có gắn lò xo, cứ ở nhà là không chịu nổi, đừng nói đến chuyện hai cha con
ngồi với nhau uống một chén."

"Em nó tính cách hiếu động, bây giờ đã có con ngồi uống với chú rồi, chẳng
phải cũng vậy sao?"

"Nghe con nói, chắc trong thời gian ngắn không có ý định ra ngoài ở chứ?"

"Vâng."

Thẩm Ngọc Thư cụng chén với Lạc Chính, một hơi uống cạn, nói: "Trước
đây chú có hỏi con sau này có dự định gì, trải qua sự kiện lần này, con nghĩ
con có thể đưa ra quyết định rồi. Con sẽ mở một văn phòng thám tử."

"Văn phòng thám tử? Cái thứ của người nước ngoài ấy á?"

"Vâng, tuy rằng con học y, nhưng y thuật cũng không nhất định phải dùng
để chữa bệnh, con hy vọng có thể đem kiến thức y học áp dụng trong nhiều
lĩnh vực rộng rãi hơn."

Lạc Chính không đáp lại ngay, ông cầm lấy bầu rượu, tự rót một ly, nhấp
một ngụm rồi nói: "Tuy rằng chú không thực sự hiểu suy nghĩ của con, có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.