VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 40

"Cậu ta hỏi những gì?"

"Hỏi chúng tôi là ai? Đây là đâu? Năm bao nhiêu sau công nguyên? Tôi
không hiểu công nguyên là cái gì, bèn trả lờ cậu ta đây là năm Dân Quốc thứ
mười sáu, thế là cậu ta càng đờ ra, đứng ngẩn ra đó rất lâu, tiếp đến lại bật
cười ha hả. Cậu xem, như thế không điên thì là gì?"

"Cậu ta còn làm những gì nữa?"

"Cậu ta dùng viên ngọc này đổi với tôi lấy một bộ quần áo."

Người đàn ông lôi từ trong túi ra một cái túi vải nhỏ, mở ra. Trong đó là một
viên trân châu hình quả đào, bản thân viên trân châu màu hồng, nhưng sau
khi được bàn tay người đàn ông nắm lấy thì lại phát ra ánh sáng xanh.

Tên nhóc đó nói đây là dạ minh châu, ha ha, cậu ta tưởng tôi là đồ ngốc
chắc? Có điều nó rất đẹp, đổi cho cậu ta cũng được, mang về cho con trai tôi
nghịch."

Thẩm Ngọc Thư mượn lấy xem xét cẩn thận.

Viên ngọc rất nhẹ, không biết được làm bằng gì, có điều có thể phát sáng, có
lẽ bề mặt đã được phủ một chất gì đó. Cũng giống như người ta nhìn thấy
lửa ma trơi vào buổi đêm, đó là do phốt pho tạo ra mà thôi.

Thẩm Ngọc Thư cảm thấy hiếu kỳ, rút một tờ tiền lớn ra đổi, người kia đồng
ý luôn không chút đắn đo, thậm chí còn sợ hắn đổi ý, đổi xong là vội vàng
chạy mất dạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.