VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 41

Biết địch biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.

Thật tình cờ, một lần nữa châm ngôn sống của Thẩm Ngọc Thư và Tô Duy
lại trùng nhau.

Mặc dù vẫn chưa tìm thấy người nhưng thông tin thu được cũng không ít,
Thẩm Ngọc Thư rất hài lòng với kết quả này, hắn uống một tách trà chiều tại
phòng ăn rồi tiếp tục cầm bức hình đi hỏi thăm.

Đối với người thường mà nói, hành vi này thật là vô vị, nhưng Thẩm Ngọc
Thư thì không nghĩ vậy.

Tiền mất chỉ là chuyện nhỏ, vé tàu cũng có thể mua bù được, nhưng hắn
muốn dựa vào khả năng của mình để tìm ra tên trộm đó. Nếu như việc bị
móc túi giữa ban ngày ban mặt làm hắn tức giận thì những gì thăm dò được
về tên trộm lại khiến hắn hứng thú.

Hắn muốn biết tên trộm đó rốt cuộc là ai? Thân phận mà tên đó nói rằng
"đến Sherlock Holmes cũng không đoán được" ấy là như thế nào?

Một ngày đi tìm hiểu thăm dò đã qua, chiều tối Thẩm Ngọc Thư chọn một
nhà hàng truyền thống dùng bữa, sau khi gọi món, hắn đang ngồi ngắm bức
họa thì bên ngoài vọng vào tiếng cãi vã ồn ào.

Qua cửa sổ, hắn nhìn thấy một đứa bé chạy vụt qua boong, đằng sau nó có
mấy người lớn đuổi theo, cuối cùng là tuần bộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.