VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 51

Xem ra cậu đã khinh địch rồi.

"Hình như cậu còn quên chưa gỡ tóc giả xuống."

Thẩm Ngọc Thư nghiêng đầu nhìn tóc Tô Duy, động tác có chút trẻ con này
không hợp với hắn lắm.

Tô Duy bật cười: "Dùng giọng này để chất vấn người khác hình như không
được lịch sự lắm."

"Có người nào đi lịch sự với kẻ trộm không?"

"Không phải là kẻ trộm, phải gọi là hiệp đạo."

Tô Duy giơ ngón tay ra trước mặt Thẩm Ngọc Thư huơ huơ, đổi lại là một
tiếng "hừ" của hắn.

Tô Duy đành nhún vai, từ bỏ ý định giải thích, quay sang nói: "Tóc là thật
đấy, tôi chỉ nhuộm mực lên thôi."

"Rất sáng tạo."

"Cám ơn, thật ra là bởi vì tôi không tìm được thứ gì hay hơn."

Tô Duy không có phản ứng hốt hoảng của kẻ trộm bị bắt tại trận, ngược lại
còn rất nhã nhặn lịch sự, nụ cười luôn nở trên môi, chỉ có điều nụ cười ấy
quá hoàn mỹ quá giảo hoạt khiến Thẩm Ngọc Thư liên tưởng đến hồ ly.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.