VIÊN NGUYỆT QUAN ÂM - Trang 55

Thú cưng?

Thẩm Ngọc Thư nghe không hiểu, ngược lại thằng bé thì phản ứng rất
nhanh: "Mấy thứ hạt như lạc hay hướng dương nó đều thích ăn."

"Vậy thì hạt lạc hạt hướng dương hạt dẻ hạt đào gì đó mỗi thứ một đĩa."

Tô Duy nói xong bèn khoát tay cho người phục vụ đi lấy đồ, Thẩm Ngọc
Thư ngồi vào vị trí cũ, những bức họa vẫn còn để nguyên trên bàn, không có
ai động vào.

Hắn đưa thằng bé đi rửa tay trước, quay lại thấy Tô Duy đang giở bức vẽ ra
xem, miệng còn không ngừng cảm thán.

"Chậc chậc, vẽ không tồi chút nào. Thứ này mà ở thời hiện đại thì mặc dù
không đến nỗi là giá cao ngút trời nhưng cũng có chút giá trị sưu tập đấy."

"Cậu nói gì thế?"

"Ồ, tôi nói thứ hay như thế này, đáng tiếc là không đem về được."

Có lẽ nên nói là trộm về được mới đúng nhỉ?

Thẩm Ngọc Thư ngồi xuống, cố ý nói: "Đây là để tìm tên trộm nên tiện tay
vẽ linh tinh thôi, không đáng tiền đâu."

"Bức này nhìn hơi giống tôi này."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.