VIÊN TƯỚNG CỦA ĐẠO QUÂN CHẾT - Trang 167

CHƯƠNG XVII

«THƯỜNG thường cả ngày chúng tôi chỉ biết đứng dựa vào lan

can cầu hút thuốc hoặc ngồi trong cái quán nhỏ dựng bằng ván, chạy
ngang bên trên cửa có những chữ «Cà phê - Nước cam» do người chủ
quán viết. Chúng tôi có sáu người canh gác trên cầu. Một con đường
chiến lược do người Áo xây dựng từ đại chiến thế giới lần thứ nhất
chạy qua cầu này và đã bỏ không dùng đến từ lâu. Chúng tôi đến nơi
này chỉ vài ngày sau khi con đường và chiếc cầu được sửa chữa lại.
Binh lính sửa chữa cầu đã đồng thời xây dựng cả một lô cốt và một trại
lính nhỏ. Khi chúng tôi đến thì mọi việc đã hoàn thành. Chúng tôi đặt
một khẩu trung liên trong lô cốt và giữ lại một khẩu trung liên trong
trại để đề phòng mọi bất trắc.

Vùng này, xung quanh quạnh hiu và vắng ngắt, toàn đất cát

hoang vu, lổn nhổn đá cuội, thưa thớt đó đây vài ngọn cây. Làng này
thật nhỏ bé, chỉ độ mươi nóc nhà là cùng, những căn nhà lạ kỳ, xây
bằng đá, trên tường đục những lỗ châu mai nhỏ hẹp thay thế cho cửa
sổ, trông giống như lỗ châu mai ở lô cốt chúng tôi.

Thời gian đầu, chúng tôi buồn chết đi được. Xe quân sự rất ít

khi qua đây và dân làng đối với chúng tôi tỏ vẻ cừu địch ra mặt. Suốt
ngày ròng rã, chúng tôi chỉ có việc đi đi lại lại dọc lan can cầu và
nghịch ném cuội xuống dòng suối. Tối đến chúng tôi cắt nhau canh
gác.

Nhưng một hôm, chúng tôi thấy một người dắt ba con la chở

ván, hòm và những cuộn bìa quét hắc ín theo đường núi đi tới. Đó là
một gã thương nhân ở tỉnh bên. Trong hai ngày, hắn hoàn thành một
căn nhà ván ngay bên cầu và kẻ những chữ «Cà phê - Nước cam» bằng
sơn đen, trên cửa ra vào.

Từ ngày đó, chúng tôi luôn luôn lui tới quán hắn. Tuy hắn chỉ

viết bên trên cửa những chữ «Cà phê» và «Nước cam» nhưng thực ra
hắn bán cả raki và rượu hạng tồi. Thỉnh thoảng binh lính đi trên xe tải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.