VIÊN TƯỚNG CỦA ĐẠO QUÂN CHẾT - Trang 225

CHƯƠNG XXIII

BÙNG, bùng, bập bập bùng…
- Hello!
Viên tướng ngạc nhiên quay lại.
- Hello! Ông đáp.
Viên trung tướng đứng kia, trên bờ hè, trước khách sạn. Cánh tay trái

áo «ca pốt» của ông vẫn nhét vào túi áo rộng, và bàn tay độc nhất của ông
cầm tẩu thuốc.

- Ông mạnh khỏe chứ?
- Không khỏe lắm, còn ông?
- Tôi cũng không được dễ chịu.
Viên trung tướng rít một hơi thuốc, rồi cất tẩu ra khỏi miệng, ông

đưa mắt nhìn làn khói ông vừa thở ra.

- Trước hết, và mặc dầu chuyện xảy ra đã rất lâu rồi, tôi cần phải xin

lỗi ông về cái việc năm ngoái; người ta đã trao cho chúng tôi bản khiếu nại
của ông. Hẳn ông cũng tin cho rằng tôi chẳng can dự gì vào đấy và thực tình
tôi rất phiền lòng về chuyện đã xảy ra.

Viên tướng lơ đãng nhìn ông ta.
- Thế ai là người có lỗi? Ông hỏi.
- Ông đoàn phó của tôi. Chính ông ta là nguyên nhân của tất cả việc

rắc rối này. Nhưng ta ra ngồi chỗ nào đi; tôi sẽ kể rành rọt ông nghe tất cả
câu chuyện.

- Tôi lấy làm tiếc, nhưng lúc này tôi không có thì giờ. Ta có thể đứng

nói chuyện một lát được.

- Thế thì ta để đến tối thì hơn. Nhưng trước hết, ông hãy cho tôi biết

công việc của ông ra sao?

- Không tốt, tôi đã nói với ông rồi, viên tướng đáp. Đường sá rất khó

khăn.

- Phải, phải, tôi biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.