VIÊN TƯỚNG CỦA ĐẠO QUÂN CHẾT - Trang 231

CHƯƠNG XXIV

TIẾP khách xong thì là năm giờ mười lăm. Viên tướng chờ cho

khách khứa ra về hết, và khi chỉ còn lại một mình với ông linh mục, ông
uống liền hai cốc rượu cognac, rồi ra khỏi phòng mà không chào ông ta.

«Thế là xong một thủ tục nữa, ông tự nhủ và thấy nhẹ nhõm, khi ra

tới phố. Bầu không khí có phần không nồng nhiệt lắm, nhưng dù sao thì
cũng đã xong!»

Nhân danh nước ông và hàng nghìn các bà mẹ, ông đã cảm ơn các

nhà chức trách Albania về mọi sự thuận tiện đã dành cho đoàn ông trong
công việc tìm kiếm. Vị nghị sĩ Albania, người đã đón tiếp phái đoàn khi họ
ở máy bay xuống, đã trả lời ông rằng các nhà đương cục Albania chỉ làm
một bổn phận nhân đạo đối với một dân tộc khác mà họ mong muốn cùng
chung sống hòa bình. Rồi người ta chạm cốc nhau, và qua tiếng lanh canh
nhẹ nhàng trong suốt của pha lê, dường như nghe thấy tiếng gầm xa xa của
đại bác «Cái tiếng động âm vang ấy, chẳng ai trừ bỏ nó đi được, viên tướng
tự nhủ, và tất cả những người có mặt ở đây đều nghe thấy cả, nhưng không
một ai muốn thừa nhận».

Lúc này ông đi thủng thỉnh qua đám đông chen chúc nhau trên

đường phố và tứ phía vang lên bên tai ông cái tiếng nói nước ngoài kia, lẫn
với tiếng ồn ào của thành phố.

Trên quảng trường Skanderburg đang có một cuộc hòa nhạc ngoài

trời. Một cái bục cao đã được dựng lên trước Cung văn hóa. Phía trên sân
khấu những ngọn đèn nhiều màu, mắc trên các cột cẩm thạch nhân dịp này,
không ngừng nhấp nháy.

Ông len qua làn sóng người và đứng kiễng chân lên để nhìn cho rõ

hơn. Đằng sau ông, từ bao lơn tòa nhà của ủy ban chấp hành, hai ngọn đèn
chiếu rọi ánh sáng vào lưng đám đông và từ xa hơn một chút vẳng lại tiếng
động cơ vo vo. Hình như người ta quay phim thì phải.

Viên tướng đầu óc để đâu đâu, nhìn những người nhảy múa đang

biểu diễn trên sân khấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.