VIÊN TƯỚNG CỦA ĐẠO QUÂN CHẾT - Trang 42

phải cảnh giác. Chúng sẽ mưu đồ làm nhục hài cốt binh sĩ chúng ta. Tôi biết
rõ chúng lắm. Trước kia, chúng vẫn thường nhạo báng chúng tôi. Ngay hồi
đó, chúng cũng còn coi chúng tôi chẳng ra gì thì bây giờ chúng sẽ có thể làm
những chuyện gì nữa!

- Tôi sẽ nhất thiết không dung thứ những thái độ như vậy.
Người khách nhìn ông ra vẻ thương hại, như thể sắp sửa báo: «Khốn

nạn anh chàng!», rồi lẳng lặng đi ra, không thèm chào lấy một câu.

Ba ngày sau, ba ngày cuối cùng trước khi ông đi, phòng khách lúc

nào cũng chật ních những người. Ngán những công việc ấy, giờ đi ông muốn
đi thực sớm. Vợ ông trở nên hết sức bứt rứt, nóng nảy.

Một buổi tối, hai vợ chồng nằm sóng đôi nói chuyện, vợ ông nói ra

cái điều bà vẫn đang băn khoăn:

- Hay ông từ chối không đi nữa! Tôi có cảm tưởng thần chết đã bước

chân vào nhà này!

Ông hết sức dỗ dành cho vợ an tâm, nhưng chính bản thân ông đêm

đó cũng chỉ chợp mắt được gọi là một chút. Ông có cảm tưởng như ngày
hôm sau phải đi ra mặt trận.

Ngay buổi sáng hôm ra đi ông vẫn còn phải tiếp một người khách

cuối cùng. Trời mới tinh mơ, vì phải ra sân bay rất sớm, ông ra vườn mở cửa
nhà để xe, thì đã thấy hai người ngồi chồm hỗm, trùm một chiếc chăn to
tướng, dựa vào hàng rào sắt ngủ: một ông cụ già và một chú thanh niên,
cháu trai ông cụ. Hai ông cháu từ một miền biên giới xa xôi tới. Họ đã đi
mấy ngày đường, tới đây ban đêm bằng chuyến tàu cuối cùng. Không dám
bấm chuông gọi lúc đêm hôm khuya khoắt, họ lăn ra ngủ trên vỉa hè, đợi trời
sáng.

Viên tướng nhắc lại lần cuối cùng những câu mà ông đã nói đi nói lại

không biết bao nhiêu lần: «Các bản danh sách đã được kê rất tỉ mỉ, cụ đừng
lo, chúng tôi sẽ tìm thấy». Ông cụ nhà quê gật gật đầu cảm ơn, vừa nhặt cái
chăn mà hai ông cháu lúc nghe tiếng cổng mở két, đã giật mình thức giấc,
đánh rớt xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.