VIÊN TƯỚNG CỦA ĐẠO QUÂN CHẾT - Trang 75

không? Hay con ấy mê nó? Có trời biết được mối quan hệ giữa hai đứa là
thế nào. Không bao giờ người ta biết được sự thực ra sao.

Ngay hôm cái tin đó lan ra thì vào lúc xẩm tối, ông Ramiz Kurti, mặt

tái nhợt, đầu trần, tay chống gậy từ phố trên đi xuống chỗ nhà thổ. Ông ta
bước đi, con mắt trân trân như cục băng, lúc đó ông cụ chắc không còn tỉnh
táo lắm. Các ông thử tưởng tượng xem, bọn gái điếm ngạc nhiên biết mấy
khi chúng thấy một ông cụ già gương mặt tái nhợt, cầm gậy đẩy cánh cửa
chấn song sắt của mảnh vườn nhỏ để vào nhà. Chúng đang ngồi cả trên hiên,
và khi ông cụ trèo lên bậc tam cấp, thì một đứa bật lên cười, nhưng không
hiểu sao, những ý nghĩ đùa giỡn của những đứa khác đã ngừng lại trên môi
chúng và chúng nín lặng, im phăng phắc. Ông cụ lấy gậy chỉ vào con bé đã
dan díu với con trai mình (chắc hẳn nhìn mái tóc nó, ông đã nhận ra), con bé
ngoan ngoãn đi vào trong phòng, chắc nó tưởng ông cụ cũng là một khách
làng chơi bình thường nào đó. Ông cụ vào theo. Rồi lúc con bé bắt đầu cởi
quần áo, nó ngẩng đầu lên nhìn thấy gương mặt khác thường của ông cụ
nom như mặt nạ hình nhân thì nó kinh hoàng hét lên. Giá con bé không hét
lên như vậy thì có thể ông cụ cũng không rút súng ra bắn. Tiếng nó hét đã
làm ông Ramiz như tỉnh lại. Ông cụ bắn ba phát rồi quẳng súng xuống đất,
quay ra, lảo đảo như người say rượu, giữa tiếng la hét của lũ gái điếm.

Ba ngày sau, ông già Ramiz bị treo cổ, đứa con trai biến mất.
Hồi ấy đang độ tháng mười, giá lạnh từ các hẻm núi xung quanh

thành phố thổi về suốt ngày đêm. Tuy nhiên, đám ma của đứa gái điếm vẫn
có đủ cả hoa, vòng hoa, âm nhạc và súng bắn chào. Bọn phát xít đã lùng
ngoài phố và trong các tiệm cà phê, lùa được một số người, ép phải tham gia
vào đám đưa ma cho thêm đông. Chúng tôi bước đi lặng lẽ, gió quất vào mặt
buốt như cắt. Xác con bé được đặt trên một chiếc xe nhà binh, trong một
chiếc quan tài đẹp màu đỏ. Quân nhạc cử một bản nhạc tang hành, và đám
gái điếm, bạn của nạn nhân, khóc rưng rức. Chưa bao giờ nhân dân thành
phố chúng tôi đi theo linh cữu một người đàn bà nước ngoài, mà lại là cái
hạng đàn bà ấy. Chúng tôi cảm thấy như choáng váng và trong lòng trống
rỗng. Tôi nhìn những đám mây bay cao trên trời và vừa đi vừa nghĩ đến số
phận của con bé. Ai biết được số phận ác nghiệt nào đã xô đẩy con bé khốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.