Nói đoạn, ngâm bốn câu thơ rằng:
Thiên hạ toàn mông muội
Hãy tạm ẩn thanh danh,
Giữa trời nêu nhật, nguyệt,
Quang diệu ấy chân hình.
Ngâm xong liền biến mất; vua chưa kịp đối đáp, hốt nhiên tỉnh dậy, nói lại
với tả hữu; quan Ngự sử Đại Phu Lương Văn Nhậm nói:
- Đó là lời thần muốn hiển linh để lập hình tượng. Vua sai người xin keo,
quả nhiên lập ứng.
Vua sắc cho người trong châu lập đền thờ, tạc tượng thần y như đã trông
thấy trong mộng, miếu mạo sum liệt, làm Phúc thần một phương.
Trong thời Nguyên Phong137, Thát Đát nhập khấu, đến biên cảnh thì
ngựa què không tiến được; thôn dân biết có sức thần ám trợ mới đem dân
chúng ra cự chiến, chém được đầu giặc rất nhiều; giặc thua chạy tán loạn,
không dám trở lại dòm dỏ bờ cõi nữa. Khấu tặc bình xong, sách phong
Chứng An Nam Quốc Công, chiếu cho thôn ấy đổi tên là Hộ Xá Chứng An.
Niên hiệu Trùng Hưng138 năm đầu, giặc Bắc lại vào ăn cướp, mấy chỗ
khác đều bị đốt cháy cả, duy có ấp này như có phòng hộ, một mảy lông mùa
thu cũng không bị phạm tới.
Giặc bình xong, sắc phong Chứng An Vương, năm thứ tư gia phong hai
chữ Minh Ứng, năm Hưng Long thứ hai mươi mốt, gia phong hai chữ Tá
Quốc, càng ngày càng thêm linh ứng vậy.
Tiếm bình
Cái khí tinh hoa của sông núi, kết lại hóa ra vàng ngọc châu báu, như
ngọc bích ở Lam Điền, ngọc châu Dạ Quang, vốn là có tiếng quý giá xưa
nay. Còn đến như con người cũng thế, thiện nhân quân tử là tinh hoa của cái