VIẾT LÊN HY VỌNG - Trang 112

Năm thứ hai - Mùa xuân năm 1996

Zlata thân yêu,

Người ta vẫn nói nước Mỹ là “Vùng đất của Tự do và lòng dũng cảm”,

nhưng vùng đất ấy có thực sự tự do khi mà biết bao người đã bị giết? Mình

là Thomas (Tommy) Jefferson đến từ trường Trung học Wilson ở Long

Beach, California. Mình 15 tuổi và cuộc sống của mình dường như rất

giống cuộc sống của bạn. Trong nhật ký của mình, bạn nói rằng bạn đã

phải canh để tránh những tay bắn tỉa và những tay súng. Còn mình, mình

phải canh để tránh những tay súng và những tay găngxtơ. Bạn của bạn đã

chết vì súng, bạn của mình - Richard (15 tuổi) và anh họ mình - Matthew

(19 tuổi) - cũng mất vì súng. Điều lạ là... đất nước của mình không có chiến

tranh. (Hay là có?)

Cậu bạn thân Richard của mình chết vì một viên đạn bắn trúng tim do

một kẻ đang cố ăn cắp ô tô của mẹ hắn bắn. Cậu ấy đã chết trong vòng tay

mẹ. Những lời cuối cùng của cậu ấy là “Con yêu mẹ”. Cậu ấy đã vĩnh viễn

ra đi vào ngày 8 tháng

Mười hai năm 1995, đúng hai tuần trước Giáng sinh. Khi gặp mẹ cậu

ấy vào Giáng sinh, mình thậm chí còn không biết phải nói gì. Mình có thể

nói được gì với một người mẹ vừa mất đi đứa con trai thân yêu đây?

Anh họ Matthew của mình bị một tay găngxtơ bắn năm phát vào đầu

hôm mùng 8 tháng Hai năm 1996. Matthew đang trên đường về nhà thì bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.