thì sao? Nhỡ có chuyện gì không hay xảy ra thì sao? Mẹ con mình sẽ tắm
giặt ở đâu?”
Mặc dù rất sợ hãi, nhưng mình vẫn phải làm điều gì đó. Có lẽ mình sẽ
phải bỏ học và lấy chứng chỉ GED[1] sau khi tìm được chỗ nào đó để ở. Và
mọi chuyện sẽ không quá tệ nếu có được một, hoặc hai công việc toàn thời
gian. Mình rối bời và không biết phải nghĩ gì. Mình phải đi và tìm xem gần
đây có nhà nào có mái hiên không. Hy vọng rằng cô Gruwell có thể giúp
mình. Có vẻ như lúc này hy vọng là điều duy nhất mình có thể bấu víu vào.
[1] GED (General Educational Development): là chứng chỉ tương
đương với bằng tốt nghiệp THPT ở Việt Nam. Để nhận được chứng chỉ này,
người thi phải trải qua bài thi gồm năm môn (Đọc, Viết, Toán, Khoa học và
Nghiên cứu Xã hội).
Nhật ký 101
Nhật ký thân yêu,
Mình chỉ muốn khóc và bỏ đi khỏi ngôi nhà này, không bao giờ trở về
nữa. Mình không biết phải kiếm đâu ra 800 đôla. Chủ nhà liên tục gọi điện
và đòi mình tiền thuê nhà. Và cũng trong ngày hôm nay, mình đã nhận được
một thông báo qua thư điện tử với nội dung rằng nếu mình không trả khoản
nợ mua xe trong vòng năm ngày nữa, họ sẽ tịch thu xe. Ngày mai là tròn hai
tháng kể từ ngày người anh họ của mình bị sát hại và bố mẹ mình rời bỏ đất
nước này. Kể từ ngày đó, mình trở thành trụ cột gia đình, mình phải tự
chăm sóc cho em gái và bản thân mình, làm công việc của mẹ, trông trẻ để
kiếm thêm tiền, nấu nướng, dọn dẹp, là ủi và cố gắng học lên lớp.