VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 375

việc lên Đại tá rõ. Em xin lỗi Đại tá”.
Từ lâu, tôi đã quá biết thủ đoạn thâm độc của ông Ngô Đình Nhu, đã quá
biết cũng cách làm việc “hỗn quan hỗn quân” của chế độ Diệm nên sau khi
nghe Thiếu tá Long trình bày, tôi chỉ cười và an ủi viên sĩ quan thuộc cấp,
vốn người Công giáo miền Nam chân thành ngay thẳng. Long cho biết theo
lệnh của ông Nhu thì phải lùng bắt cho được tên Hiếu Chân Nguyễn Hoạt
thường mượn chuyện xưa tích cũ để chửi bóng chửi gió các cấp lãnh đạo
quốc gia trong mục “Nói hay Đừng”, nhưng ông Hiếu Chân lại lọt lưới, chỉ
bắt được các ông Như Phong, Phạm Việt Tuyền, và Kiều Văn Lân (hai ông
Tuyền và Lân hiện ở hải ngoại). Cũng theo lệnh của ông Cố vấn thì ba ông
này phải được giam giữ tại Sở An ninh Quân đội Quân khu Thủ đô.
Cũng từ lâu, tôi không ngạc nhiên về chuyện bắt bớ giam giữ báo chí, vốn
là việc của Công An Mật Vụ thế mà Ngô Đình Nhu lại giao về cho nha An
ninh Quân đội như đã nhiều lần dùng thủ đoạn “Di họa Giang Đông” đó để
làm cho tôi bị “vấy máu” trong việc bắt bớ người quốc gia đối lập. Nhưng
đời nào tôi lại mắc mưu Ngô Đình Nhu, huống chi chủ trương của tôi là
luôn luôn bảo toàn sinh lực quốc gia bằng chính sách đoàn kết với người
quốc gia chống Cộng, dù họ là thành phần đối lập với chế độ, cho nên tôi
vội vã đến thăm các can nhân đang bị giam giữ trong trụ sở An ninh Quân
đội của Thiếu tá Long. Khi tôi đến nơi thì các ông Phạm Việt Tuyền, Kiều
Văn Lân và Như Phong đang bị nhốt trong nhà lao của Sở. Tôi ra lệnh cho
Long di chuyển ba ông về một căn phòng thoải mái, cho phép vợ con của
các ông ấy đến thăm viếng và bới xách bất kỳ lúc nào, và đem sách báo, cờ
tướng cho các ông giải trí. Tôi cũng ra lệnh cho Long là không được điều
tra thẩm vấn gì cả, đợi độ một tuần rồi làm tờ trình lên cho tôi là ba nhà báo
này không có tội tình gì cả để tôi toan liệu xin với Tổng thống trả tự do cho
họ. Nhưng ba vị ký giả này mới chỉ bị giữ độ ba, bốn ngày tại sở An ninh
Quân đội Biệt khu Thủ đô thì tôi được lệnh ông Nhu chuyển hồ sơ qua nha
Công An để Công An thụ lý. Thấy không di họa được mà lại đoán ra ý định
của tôi, ông Nhu bèn ra lệnh chuyển nội vụ qua Công An. Vốn đã chán ngấy
những việc làm thất nhân tâm của anh em ông Diệm, lại biết ông Nhu đã đề
phòng nên tôi đã không thể theo dõi số phận của ba nhà báo ở nha Công An

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.