VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI - Trang 832


Hành động “thấy sang bắt quàng làm họ” đó đã bị vạch trần vì tác giả thật
sự của bài Gươm Đàn Nửa Gánh là cụ Nghè Nguyễn Sĩ Giác đã được Lãng
Nhân Phùng Tất Đắc ghi chú xuất xứ rõ ràng trong tác phẩm Chơi Chữ
(trang 173). Ngoài ra, Vũ Lão Kim Âu, trên nguyệt san Việt Nam Hải Ngoại
số 147 (tháng 10 năm 1983), trong bài viết “Xin đừng râu ông đem cắm cằm
bà” cũng đã là chứng nhân của một buổi mạn đàm của các vị khoa giáp tiền
bối (có cả cụ Nghè Giác) tại hội Khổng Học Sài Gòn và nay tái xác nhận bài
Gươm Đàn Nửa Gánh không phải của cụ Phan mà là của cụ Nghè Nguyễn
Sĩ Giác. Và Vũ Lão Kim Âu đã kết thúc bài viết bằng lời mỉa mai hai ông
Kiểm và Nguyện rằng “không biết thì dựa cột mà nghe” mà từ đó chẳng
thấy nhà Nho Võ Như Nguyện lên tiếng!


Mượn thơ cụ Phan để tô điểm cho ông Diệm, hai ông Võ Như Nguyện và
Nguyễn Minh Bảo quên rằng nếu cụ Phan có sáng tác bài thơ nói trên sao
trong rất nhiều tác phẩm sưu tầm văn thơ Cụ của rất nhiều tác giả cả hai
miền Nam–Bắc, không một ai đề cập đến bài thơ đó cả.


Hơn nữa, nếu quả thật có thơ cụ Phan tặng ông Diệm thì ắt hẳn ông Diệm
phải biết và bộ máy tuyên truyền luôn luôn sẵn sàng nịnh hót ông đã phải
khoa trương ồn ào từ những năm đầu chấp chánh (1954–55). Ông Diệm biết
nói láo (với Robert Shaplen năm 1962) về dòng dõi của mình thì chuyện cụ
Phan tặng thơ, nếu có thật, hẳn sẽ được ông, hoặc chính quyền của ông thổi
phồng ghê lắm.


Nhưng suốt thời gian ông Diệm nắm quyền, ta không nghe ai nói đến
chuyện này. Phải đợi đến khi ông chết, Trung úy Bảo mới nói đến vào năm
1971 để phát động phong trào phục hồi Ngô Đình Diệm; và ông Nguyện
mới đề cập đến tại hải ngoại xa xôi lưu lạc tưởng rằng không ai kiểm chứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.