VIỆT SỬ GIAI THOẠI - Trang 1071

chùa Huyền Quang. Thế rồi đêm về, đang lúc mơ màng, ông bỗng thấy
trước án thư, có con nhện con giăng tơ mà kết thành hai chữ tiểu nguyệt.
Ông tỉnh dậy, mừng thầm vì cho rằng tội phạm ắt phải tên là Tiểu (trong
Hán tự chữ tiểu gồm có chữ tiểu ở trên và chữ nguyệt ở dưới – NKT). Ông
bèn mật hỏi thì quả có người (tên là Tiểu), liền bắt tra khảo, (tên Tiểu) thú
nhận hết. Ai cũng cho ông có tài như thần, bèn làm khúc hát để ca ngợi
việc này. Khúc hát ấy có câu:

Độ thế tế dân, tâm thị Phật,

Cấm gian trích phục đạo hà thần.
(Nghĩa là: Cứu đời giúp dân, lòng thờ Phật; Trừ gian vạch tội đạo ơn

thần). Ấy là nhờ lòng thành cảm cách mới được vậy.”

Lời bàn

Đọc hết truyện, thấy Võ Văn Bản là người rất dễ đậu mà cũng rất dễ

hỏng, ông thích tùy hứng nhiều hơn là theo khuôn phép. Cao hứng mà làm
thơ, nếu chẳng được tuyệt tác thì cũng được bài thơ có hồn, còn như cao
hứng mà xử việc ở công đường, không theo một phép tắc nào cả, thì sai là
chính, đúng chẳng qua chỉ là may mắn đó thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.