VIỆT SỬ GIAI THOẠI - Trang 705

điển riêng, tấn phong ngươi làm An Nam Phó Quốc Vương, ban cho sắc và
ấn, người hãy kính nhận lấy.

Ôi, triều đình đặt phiên trấn ở cõi ngoài, cốt vỗ yên kẻ xa, mở rộng phên

giậu. Khi yên ổn thì thấm nhuần giáo hóa, khi đánh dẹp thì giúp thêm minh
uy. Đã là cánh, là thành thì trong ngoài như nhau. Ngươi nhận được mệnh
ban tôn quý, phải gắng giữ trung trinh, giúp đỡ họ Lê, giữ bền chức cống,
làm phên giậu cõi Nam cho trẫm đời đời. Hãy kính theo”.

Lời bàn
Nhà Minh đã bị đẩy xuống vực thẳm của sự diệt vong, mọi cố gắng níu

giữ đều trở nên vô ích. Nhưng … đến chết mà nết vẫn không chừa, vẫn cố
làm thêm một trò đại bịp, chỉ tổ mua cười cho hậu thế mà thôi. Các sử gia
thời Nguyễn, tác giả của bộ Khâm định Việt sử thông giám cương mục, đã
có lời phê rất chí lí như sau: “Một nước không thể nào có đến hai vua (chỉ
việc nhà Minh vừa phong cho Lê Duy Hựu làm An Nam Quốc Vương lại
còn phong cho Trịnh Tráng làm An Nam Phó Quốc Vương – ND). Bấy giờ,
nhà Minh chỉ còn như một nhúm tro tàn, chẳng qua chỉ giở trò ăn xin đN
mong làm vui lòng người khác, tiện việc cho mình mà không biết rằng, như
thế là đã hết sức giúp cho chúa Kiệt (tức vua Kiệt, tên vua nổi tiếng tàn bạo
của Trung Quốc cuối đời Hạ – ND) để chúng có thể làm điều dữ. Khinh bỉ
thay! (Chính biên, quyển 32).

Nói cho ngay thì … đại bịp lại gặp đại bịp. Một bên thì lợi dụng cầu

phong mà ban sắc, để kiếm của cống nạp, một bên thì muốn dùng tờ sắc
phong đề lòe thiên hạ rồi nhân đó mà làm điều càn quấy. Khéo góp thay!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.