VIỆT SỬ GIAI THOẠI - Trang 745

hơn bốn mươi ngày. Sau, (Trịnh) Tạc nói: -Thờ nước lớn thì phải kính theo
mệnh lệnh!

Lấy cớ đó, (Trịnh) Tạc tâu Vua nên gắng theo lời. Triều đình bèn lấy bốn

châu thuộc Cao Bằng (là Thạch Lâm, Quảng Yên, Thượng Lang và Hạ
Lang – ND) cho Kính Vũ, và triệu (Vũ) Vinh Tiến (ở Cao Bằng) về. Sau
đó, Vinh Tiến chết”.

Lời bàn
Đầu năm 1594, sau bao phen thất bại nhục nhã. Mạc Ngọc Liễn mệt mỏi,

mang bệnh rồi mất. Trước phút lâm chung, Mạc Ngọc Liễn có để lại di
chúc, khuyên con cháu nhà Mạc không nên cầu cứu nhà Minh, càng không
nên rước quân Minh về nước. Tiếc thay, lời di chúc đúng đắn đó chẳng
được nghe theo. Việc làm của Mạc Kính Vũ lúc này, dẫu muốn hay không
thì cũng đã xúc phạm tới tổ tiên của chính Mạc Kính Vũ rồi vậy.

Vật đổi sao dời, hết triều Minh lại đến triều Thanh cai trị Trung Quốc,

nhưng tâm địa của kẻ cầm quyền thì trước sau vẫn là một đó thôi. Nắm
ngay lấy con bài họ Mạc, Hoàng đế Khang Hy muốn gì, khỏi bàn cũng đã
rõ. Gớm thay!

Triều đình vua Lê – chúa Trịnh, đã cất công biện bác lần đầu những

mười ngày, lần sau lại kéo dài đến hơn bốn mươi ngày nữa, vậy mà rốt
cuộc vẫn phải chịu chào thua. Cái họ thiếu không phải là lí lẽ mà là sức
mạnh và bản lĩnh. “Thờ nước lớn thì phải kính theo mệnh lệnh!”. Lời bạc
nhược ấy của Trình Tạc đã khiến cho cuộc tranh biện đang hồi gay cấn phải
chấm dứt một cách mau chóng và buồn bã. Trịnh Tạc vẫn còn chút lòng
trắc ẩn nào đấy với họ Mạc chăng? Hẳn nhiên là không. Song, đạo thờ
nước lớn trong tâm Trịnh Tạc mạnh quá, nếu không có lời ngăn chặn của
bá quan, giả thử sứ giả nhà Thanh có đòi thêm điều gì nữa, ắt Trịnh Tạc
cũng xuôi lòng đó thôi. Mạc Kính Vũ được hưởng phúc bởi đạo thờ nước
lớn của Trịnh Tạc.

Có điều phàm là kẻ đội trên, ai mà chẳng đạp dưới, chính sự thời này đổ

nát, có gì là lạ đâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.